Chạm vào trái tim anh

Chương 2

11/06/2025 07:44

“Ch*t tại chỗ luôn.”

Tin nhắn đối phương hồi âm nhanh chóng.

“Vốn dĩ không lướt thấy, giờ thì thấy rồi.”

“Cô bé à, làm việc gì phải dám làm dám chịu, đừng nghĩ quẩn.”

Khoan đã, cô bé??

Bạn thân tôi sao lại gọi tôi là “cô bé” được?

Nhìn lại ID.

Toang rồi, đây không phải bạn thân mà là Chu Thời Dịch!!!

Hai avatar đều tông màu đen, tôi nhắn nhầm người mà không thể thu hồi được.

“Em chịu, em chịu vậy được chưa [khóc lóc][khóc lóc].”

Chu Thời Dịch: “Nhưng làm tôi hơi bất ngờ là con gái các cô cũng... hám trai đến thế.”

H.Á.M. T.R.A.I.

Tôi muốn độn thổ, đâu dám thừa nhận con gái không chỉ hám trai mà còn toàn thả thính đầy m/áu lửa.

Quyết không công nhận, liền đ/á/nh trống lảng: “Đội trưởng Chu, sao lại nói 'cũng', chẳng lẽ anh tự nhận mình hám gái sao [mặt cún]?”

Chu Thời Dịch trả lời một chữ “Ừ”.

“Đương nhiên, tôi là đàn ông mà.”

Lời lẽ của anh thẳng thắn không che giấu.

Aaaa tôi ch*t mất!

Tôi bắt chước anh: “Vậy em cũng là con gái, ngắm trai đẹp có gì sai~”

Chu Thời Dịch: “Được, miễn đừng ngắm đến mức đ/âm vào cột điện nữa là được.”

“......”

Chu Thời Dịch: “Em không thấy tôi quen quen?”

Anh ta đột nhiên hỏi vậy, đây là tín hiệu tốt chăng?

Tôi muốn nói anh đúng là quen thật, giống chồng tương lai của em quá.

Nhưng tôi nhát gan, không dám gửi, mà nói: Đội trưởng công thức tán tỉnh của anh hơi lỗi thời rồi đó~

Chu Thời Dịch: Không quen à, thôi vậy.

“???”

Thật là vô lý, sao có thể bỏ cuộc nhanh thế!

4.

Đúng lúc đó bạn thân nhắn tin tới.

Chính là video trên hot trend, cô ấy nói: “Hahahahaha, cô gái này ngốc quá, trông lại giống mày phết.”

Tôi: “...”

Đấy mới là bạn thân đúng chuẩn.

Bạn thân: “Không phải mày thật đấy chứ?”

Tôi: “Ừ, sợ chưa?”

Bạn thân: “Tao không những không sợ mà còn gh/en tị đỏ mắt!!!”

Bạn thân: “Ôm công chúa đấy, lực điển trai vạn người mê luôn!! Lúc đó sao mày không sờ thử múi bụng?”

Tôi: “Thế thì không chỉ lên hot trend mà còn bị cảnh sát bắt vì quấy rối nữa.”

5.

Cái video x/ấu hổ đó bị thằng em trai đăng lên nhóm gia đình.

Nhóm toàn chia sẻ video sức khỏe bỗng dưng dậy sóng.

Tôi muốn bóp ch*t thằng nhóc.

Các bậc phụ huynh thi nhau dạy bảo: “Đường đi vạn nẻo, an toàn là nhất, điều khiển ẩu, người thân đẫm lệ.”

Mẹ tôi xông vào phòng.

Vừa kiểm tra vết thương vừa nói: “Xem ra con không đi hẹn hò cũng phải đi.”

Tôi choáng váng: “Mẹ ơi, đ/âm vào cột điện với xem mắt có liên quan gì nhau?”

“Con suốt ngày nh/ốt mình viết tiểu thuyết, không yêu đương gì nên mới thèm thuồng cả cảnh sát bên đường, té như đóng đinh. Mẹ quyết không để chuyện này tái diễn!”

Bà nói nghe hợp lý đấy! Nhưng ch*t cũng không đi xem mắt.

Ai ngờ sáng sớm bị mẹ gọi dậy.

“Nặc Nặc, có khách đến chơi, con trang điểm chỉn chu vào, thể hiện hình ảnh đẹp nhất nhé.”

“Mẹ tự tiếp đi.”

“Mẹ đang bận bên ngoài, con tiếp trước đi.”

Bực mình, chắc mẹ gọi đối tượng xem mắt đến nhà rồi.

Lòng vẫn vấn vương anh cảnh sát đẹp trai hôm trước, tôi nhất định không đầu hàng!

Thế là tôi cố tình đầu tóc bù xù, mặc đồ ngủ, lê dép lẹt xẹt ra phòng khách.

Bóng người đang đứng ngoài ban công khiến tôi gi/ật mình. Tôi vừa duỗi người vừa nói: “Xin chào, tôi hơi lười, anh tự nhiên nhé. Nếu không quen thì về cũng được.”

Nhưng hình dáng này, kiểu tóc c/ắt ngắn...

Sao quen quen thế?

“Chào buổi sáng.”

Anh ta quay lại.

Động tác duỗi người của tôi đơ cứng. “Chu Thời Dịch?”

Sao đối tượng xem mặt lại là Chu Thời Dịch!

“Ừ,” ánh mắt anh lấp lánh nụ cười, tay chống lan can, vai rộng cuốn hút, “Tôi vừa đến đã đuổi khách rồi à?”

6.

“Không phải đâu, em hỏi cho vui thôi.”

Người đàn ông này cao ít nhất 1m88, mắt phóng khoáng, vai rộng eo thon, nhìn phát mê.

Còn tôi thì đồ ngủ xờ xạc...

Mẹ tôi đúng là đồ tể, hại tôi muốn ch*t mất.

Anh ta không chấp nhặt, liếc nhìn đôi dép của tôi: “Vừa ngủ dậy à?”

“Dạ.”

Tôi hấp tấp chải lại mái tóc rối: “Em đi uống nước, anh ngắm cảnh đã nhé.”

Nói rồi tôi lao vào phòng, thay đồ nhanh như chớp. Khi quay lại đã khác hẳn: “Trời nắng lắm, anh vào trong đi.”

Chu Thời Dịch thả lỏng ngồi xuống sofa, liếc nhìn đầu gối tôi: “Vết xước hôm trước lành chưa?”

“Lành rồi, chỉ còn s/ẹo thôi.”

“Từ từ sẽ hết,” anh chợt nhớ ra điều gì: “Nhắc mới nhớ, bữa cơm em hứa mời tôi vẫn chưa thấy đâu.”

Tôi hào phóng: “Em chưa có dịp nào. Vậy trưa nay anh ở lại ăn cơm nhé, mẹ em nấu ngon lắm.”

“Ừ.”

“Nhưng vào việc chính trước đi. Anh có thể giới thiệu bản thân chi tiết được không?”

“Chi tiết?”

Chu Thời Dịch ngạc nhiên: “Mẹ em chưa nói gì à?”

“Chưa ạ, em chỉ biết tên anh thôi.”

Chắc mẹ tôi muốn tạo bất ngờ kiểu mở hộp quà vậy.

“Được. Chu Thời Dịch, cao 1m89, 27 tuổi, cân nặng XXkg, nhà ở khu Nam Phương tòa 3, nghề cảnh sát, sở thích đua xe, bóng rổ, nhảy dù.”

Anh ngước lên nhìn tôi như chờ đợi.

Tôi ậm ừ: “Em là Lăng Nặc, cao 1m65, 23 tuổi, cân nặng bí mật, thích đọc tiểu thuyết, xem phim và...”

Anh đột ngột chen ngang: “Và thích ngắm trai đẹp bên đường?”

Tôi muốn độn thổ.

Cái tội ngắm trai này bị đem ra giễu suốt đời.

“Không phải trai đẹp em không ngắm đâu.”

Chu Thời Dịch cười: “Vậy tôi phải khen em biết chọn lọc à?”

Danh sách chương

4 chương
11/06/2025 07:48
0
11/06/2025 07:46
0
11/06/2025 07:44
0
16/06/2025 16:42
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận
Báo chương xấu