Vì nó, những người yêu nhau sẽ nắm tay nhau, cùng nhau vượt qua khó khăn, đón chờ cầu vồng!

Tôi xúc động đến nghẹn ngào, cùng Lâm Sở Sở rơi những giọt nước mắt của riêng chúng tôi.

Giây phút sau, mắt tôi tối sầm, mất đi ý thức.

27.

Khi tỉnh dậy, tôi đang ở bệ/nh viện, Lâm Sở Sở và chàng ngốc đứng bên cạnh, gương mặt đầy lo lắng.

Nhìn gương mặt Lâm Sở Sở, tôi cảm giác như đã trải qua một kiếp người.

Khi Lâm Sở Sở ngất đi, tôi gặp t/ai n/ạn xe.

Nhưng về việc vì sao lại xuyên qua vào thân thể cô ấy, có lẽ cả hai chúng tôi đều không giải thích được.

Chúng tôi im lặng hiểu ý nhau, nhìn nhau cười ngốc nghếch -

Chúng tôi đều biết, mình sẽ là người bạn tri kỷ của đối phương suốt đời.

"Vậy tại sao cậu lại có chiếc áo bông hoa Đông Bắc vậy?"

Tôi nghi hoặc hỏi.

Lâm Sở Sở cười không đáp, chàng ngốc lại đỏ mặt.

"Là tôi tặng."

Dưới ánh mắt dò xét của tôi, anh ta bắt đầu giải thích:

"Vai diễn đầu tiên của Sở Sở là một cô gái nông thôn mặc áo bông hoa Đông Bắc. Tôi tặng cô ấy chiếc áo này, hy vọng khi nản lòng cô ấy có thể nhớ lại lý do theo đuổi nghề diễn, không quên thuở ban đầu..."

Nói rồi cả hai đỏ hoe mắt, hai bàn tay lại nắm ch/ặt lấy nhau...

"Ờ."

Tôi ngoảnh mặt làm ngơ.

Ai là kẻ ăn cẩu lương tôi không nói đâu.

Gâu gâu gâu gâu gâu!

28.

Sau này tôi trở thành quản lý của Lâm Sở Sở và chàng ngốc.

Họ cũng luôn đồng hành nâng đỡ nhau, từ vai phụ xuất sắc đến Tam Kim Ảnh Đế - Hậu, thậm chí đoạt vài giải thưởng quốc tế.

Lại một lần đoạt giải ở Pháp, chúng tôi đến quán bar nhỏ địa phương ăn mừng.

Trong lúc ra cửa sau đi vệ sinh, tôi suýt ngã vì vấp phải gã say.

Vừa định ch/ửi thề, tôi chợt nhận ra gã say này quen quá -

Đây chẳng phải Tam Kim Ảnh Đế Tiêu Văn sao!

Kể từ khi hắn gi/ận dữ rời khỏi trường quay, mạng xã hội xuất hiện vô số anti-fan.

Không chỉ tố cáo lịch sử b/ắt n/ạt diễn viên cùng đoàn, còn đào móc ra vô số phát ngôn nhờn mỡ cùng bằng chứng quấy rối nữ diễn viên.

Kể từ đó, hắn hoàn toàn tắt lửng.

Tôi tưởng loại chuột chạy cùng sào như hắn ắt phải trốn ở làng quê nào đó...

Không ngờ, nơi đất khách quê người, lại gặp phải hắn!

Đúng là xui xẻo!

Tôi cúi xuống, giả bộ fan cuồ/ng:

"Úi giời! Anh là Tiêu Văn ca ca phải không?"

Hắn dù say khướt vẫn nhớ giữ thể diện.

Vội vàng che mặt chối đây đẩy: "Không phải không phải..."

Tôi lên giọng the thé: "Tiêu Văn ca ca, em là tiểu ngốc của anh đó! Em thích anh lắm! Còn muốn lấy anh nữa cơ!"

Nghe xong, hắn buông tay xúc động nhìn tôi.

"Thật sao..."

Đúng lúc Lâm Sở Sở từ toilet bước ra: "Cậu đang nói chuyện với ai thế?"

Tôi đứng phắt dậy, nhổ nước bọt lạnh lùng rồi bỏ đi không ngoái đầu.

"Con chó thôi."

-Hết-

Danh sách chương

3 chương
13/06/2025 03:59
0
13/06/2025 03:58
0
13/06/2025 03:56
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu