Chuyện là chứ?
"Sẽ ổn thôi."
Giản Đơn nắm ch/ặt bàn lạnh ngắt của tôi.
Tôi ngẩng đầu cứng nhìn anh, ánh mắt trượt dọc theo quai hàm sắc sảo phúc của anh.
"Nhất định sẽ ổn thôi."
Giản Đơn hứa sẽ giao nộp chứng nhà ba ngày.
21
Trường con trồng toàn cây đồng, là nơi tránh nóng lý tưởng mùa hè.
Ánh nắng chói chang xuyên qua tán lá in thành những đốm sáng lung linh, dịu dàng đậu xuống mặt đất.
Tôi Giản Đơn sánh bước bên nhau, dù trời nóng th/iêu đ/ốt, lạnh toát.
Có lẽ vì quá thiết với cùng phòng cũ, mất với Từ Mẫn, ngờ lòng thể x/ấu đến thế.
"Đừng lo, mọi sẽ giải quyết được."
Giản Đơn xoa đầu tôi, giống an ủi thí trước.
"Đừng quên, từng là nam thần của em từ hồi học nhé."
Đầu óc rối bời, để ý lời "Sư Giản Đơn, vừa cơ?"
Anh mỉm cười: "Không gì, bé thích Conan quên câu nhất truyện rồi sao?"
Tôi ngơ nhìn anh.
Anh cúi nhẹ đầu, đôi mắt phượng đẹp dịu dàng tựa tán bên đường.
"Chân một."
"Cùng nhau đi tìm nhé."
Cảm quen thuộc ùa về, ảnh nào đó thoáng hiện đầu nắm bắt được.
22
Lời vô cớ của Giản Đơn tiếp thêm sức mạnh tôi.
Buông xuôi phải cách của tôi, dễ dàng đầu càng phải thái độ có.
Kẻ khác càng muốn tôi, càng phải đứng dậy mạnh mẽ hơn.
23
Tôi tỉ mỉ phân tích phát hiện một điểm kỳ lạ.
Nếu nhà tố gian học thuật, quan đến năm ngoái? Còn Giản Đơn... Liệu đơn là vu khống sống buông thả?
Trực mách bảo đó ổn.
Xoay mấu chốt quay về Đồ Nghệ.
Liên lạc với mới biết mình tôi, bạo hành mạng.
Sau đăng tải bố, chế là "n/ão tình", kẻ khác bảo Đồ chất qu/an h/ệ mờ là nỡ bỏ Đồ mới đành đăng bố che đậy.
Đúng là lũ thích diễn thâm đ/ộc.
"Ban đầu tớ quan tâm lắm, nghĩ để qua đi rồi thôi."
An Đồ thở dài: đào còn đăng lên đó cố dẫn dắt dư tớ trăng hoa, vì m/ù quá/ng yêu mới tha thứ."
Tình tiết bôi nhọ quen thuộc chợt nghĩ đến một người.
"Dạo Song thế nào?"
24
Sau Đồ Song, dù vô thức cách ta.
Không biết Song ra lạnh nhạt đó không, từ đó còn thiết trước, thậm mặt còn châm chọc vài câu.
"Lúc đầu tức đi/ên lên, tớ mừng vì ít nhất nhìn rõ bản chất con trước lớn xảy ra." Đồ nói.
"Nhưng tớ Song, nghe nả đang với mấy nghiên c/ứu sinh."
Nghiên c/ứu sinh.
Tôi chộp lấy tiết x/á/c gì: "Cậu ảnh Song không?"
"Diễn có, đợi tí."
Chẳng mấy chốc, một tấm ảnh gửi đến.
Quả nhiên.
Cô gái ảnh là thấy đi cùng Từ Mẫn ở nhà ăn.
Tôi nhắm mắt, giọng trầm xuống: "Tớ rắc rối, ngờ vụ Weibo của tớ đều Song gi/ật dây."
An Đồ gi/ật mình: "Học tỷ thế?"
"Tớ vu gian học thuật..."
Thuật sơ lược xoa xoa thái dương: "Tóm tớ muốn nhờ tìm chứng Song thao túng dư Weibo."
"Được, tớ rồi."
An Đồ nắm tính trọng của vấn đề, vốn xuất từ giới thượng lưu ng/uồn thông riêng để xử lý việc này.
Thuận tiện hơn nhiều.
Sau cuộc gọi với nghĩ về nhân vật Song.
Tính cách khá giống Thanh Khanh điểm khác biệt. Song xuất đình trung lưu, bố viên đại mẹ thất nghiệp. Tuy xài hoang phí đủ học.
Nhưng Song tham lam, nh.ạy ích đại thấy thế giới hào nhoáng xung quanh, cùng - thư nhà oán h/ận khoản tiền chu cấp đủ uống từ đình.
Gh/en tị buộc phải tâm lý Song càng méo mó.
Vì thế tục phá qu/an h/ệ giữa Đồ.
Nhưng hiểu, nhắm tôi.
25
Hai sau, Đồ gửi toàn nhắn chuyển khoản giữa Song với một trang gi/ật Weibo.
Nhân Từ Mẫn để ý, dùng chiêu "gậy đ/ập lưng ông", lục nhắn tác hại giữa Song WeChat rồi chứng.
Xem những đoạn chat mới lý Song nhắm mình.
Tôi là mục vụ này.
Sau lánh, Song mất đi "con bò sữa", còn ai trả tiền uống, tặng túi xách quần đuổi khỏi giới nhà giàu trước nhờ mới nhập được.
Vô biết khuyên tránh ta, Song đem lòng h/ận th/ù.
Nhưng thứ lạnh sống lưng là Từ Mẫn.
Trong đoạn chat, xuất việc đổ tội gian học thuật lên đầu tôi.
"Không ngờ á/c thế? Thanh Khanh là cùng phòng mà."
Bình luận
Bình luận Facebook