Ngẩng mắt lên, tôi chạm phải ánh mắt người đàn ông. Có lẽ đã say, đôi mắt Tề An mơ màng như phủ một làn sương mỏng. Anh đột nhiên áp sát, vòng tay qua eo tôi, úp mặt vào cổ áo thì thầm: "Vợ yêu, sao em lại đến đây?" Ch*t ti/ệt, không biết chị đây mê nhất loại này sao? Ý nghĩ đen tối trỗi dậy - vò nát anh ta, vò nát thật mạnh. Tôi lắc đầu tỉnh táo: "Ừ, em đến đón anh về."
Một giờ trước, tôi chụp bức ảnh xinh đẹp trước gương đăng lên mạng xã hội. Chú thích: [Chán ngắm mình rồi, 3 tỷ ra đi, có tí vết xước.] Chưa đầy phút sau, chuông điện thoại vang lên. Màn hình hiển thị Tề An. Cuộc gọi đầu tiên sau lần anh đóng sầm cửa bỏ đi. Vừa bắt máy, giọng anh vang lên: "3 tỷ, tôi nhận."
3 tỷ ư? Trời ơi, đã quá! Tôi (nhảy cẫng lên)(gi/ật tóc đi/ên cuồ/ng)(nhe răng cười quái dị)(gào thét): 3 tỷ, 3 tỷ, tất cả là của tôi!
21
Suốt đường về, tôi ôm ch/ặt eo Tề An như muốn nhập làm một với anh. Cây ATM biết đi ơi, đừng hòng trốn thoát. Đến trước cửa nhà, tôi ch*t lặng nhìn chín ổ khóa treo trên cửa. Đúng vậy, để giữ ch/ặt Thần Tài, tôi đã thay tất cả cửa bằng chín ổ khóa. Bình tĩnh. Tôi rút chùm chín chìa khóa mang theo người, kiên nhẫn (cố tỏ ra bình thản) thử từng chiếc. Tề An dựa cả người lên vai tôi, tôi cố thoát ra. Anh siết ch/ặt hơn, hơi thở phả vào cổ: "Ngứa quá, đừng đẩy anh." Trời ơi, tim đ/ập thình thịch. Khát khao bùng ch/áy. Muốn ăn tươi nuốt sống anh ngay lúc này. Lý trí mách bảo: Không được. Chơi kiểu ngoài trời thật thô thiển.
22
Kéo lê chàng trai 1m88 lên giường, tôi lấy ra bảo bối cất giữ lâu nay. Dưới ánh đèn mờ, chiếc c/òng tay kim loại lấp lánh ánh bạc, vang lên tiếng "cách" khi khóa ch/ặt đôi tay Tề An. Tôi hứng thú ngắm con mồi trước mắt, hả hê vô cùng. Chắc sốt ruột lắm nhỉ, anh bạn. Tề An nhíu mày: "Sao lại c/òng tay anh? Em bi/ến th/ái à?" Nếu anh đã gọi em là bi/ến th/ái, thì em sẽ bi/ến th/ái hơn nữa. Tôi trèo lên người Tề An, tay luồn vào áo sờ soạng múi bụng rồi men xuống: "Đúng, em là bi/ến th/ái đấy. Bi/ến th/ái thì sao?" Ánh mắt lướt qua đường cong nổi rõ dưới lớp vải. Tôi nuốt nước bọt, đồ tốt đấy. Tay chạm vào thắt lưng da. Không biết có phải ảo giác không, khi chạm vào, cơ thể Tề An khựng lại. Thắt lưng được tôi tháo ra dễ dàng, tiếng khóa kim loại vang lên lanh lảnh. Tôi lại nuốt nước bọt. Khi rút dây lưng ra, đôi mắt mơ say của Tề An đã trở nên thăm thẳm khó lường. "Anh tỉnh rồi?" Tôi gi/ật b/ắn người. Anh chợt nũng nịu: "Cởi c/òng cho anh đi, anh buồn ngủ quá." Hết h/ồn! "Muốn cởi thì phải nghe lời em." Tôi xoa đầu Tề An. Anh gật đầu ngoan ngoãn. Dễ thương quá. Cả mạng sống này cũng cho anh luôn.
23
Cầm dây lưng, tôi quất mạnh xuống. Chiếc gối ôm in hình Tề An lệch hẳn. Tôi hỏi dữ tợn: "Nói đi, mật khẩu thẻ ngân hàng là gì?" Người say dễ lộ thật tâm. Tranh thủ cơ hội vàng, đâu thể bỏ lỡ? Tề An nheo mắt nhìn tôi. Tay tôi run nhẹ. Nhờ men say, tôi quất thêm nhát nữa: "Nói!" Mãi sau, anh đọc một chuỗi số. Kinh khủng, hỏi một lần được cả núi. Tôi: "Nhiều quá không nhớ nổi, anh đợi em lấy giấy bút." "Còn cần gì nữa?" Anh hỏi. Đề phòng, tôi bật ghi âm ghi hình: "Nhớ nhé, anh tự nguyện cho em, không được nuốt lời." Tề An ấm ức: "Nếu Dịch Dịch không tin, có thể ký tên điểm chỉ." Sao tôi không nghĩ ra nhỉ? Hôn lên má Tề An một cái, tôi cười híp mắt: "Anh yêu thông minh quá." Mặt Tề An ửng hồng: "Cởi trói cho anh trước, anh ký." Tôi đồng ý ngay. Khi mở c/òng tay, nguy cơ ập đến. Trời đất quay cuồ/ng. Tôi bị Tề An đ/è xuống dưới.
...
"Em yêu, ký trước đi." Tề An cúi xuống, mũi khẽ chạm má tôi. Ngón tay thon dài như ngọc miết nhẹ trên da thịt eo. "Sẽ ký mà, em yêu." Giọng trầm khàn. Mùi rư/ợu thoang thoáng bao trùm, tình yêu dần lan tỏa. Khi anh xâm nhập, tôi không nhịn được nước mắt. Tề An khàn giọng dụ dỗ: "Dịch Dịch, anh muốn ở bên em mãi mãi. Đừng rời xa anh, được không?" Tôi ngửa cổ, mất phương hướng: "Được. Nhưng anh cho em luôn 3 tỷ nhé?" Đau thì đ/au, nhưng không thể quên món hời. Đáp lại tôi là những cú thúc mạnh...
24
Ngủ đến trưa mới trở mình tỉnh dậy. Tiền đâu? Tiền đâu? Lê lết thân x/á/c rã rời, lao xuống lầu. Tề An thản nhiên ngồi uống trà trong phòng khách. Thấy sếp, phải giữ thái độ đúng mực. Quên quá khứ, đón tương lai. Tôi lắc đầu xua tan hình ảnh "đen tối" đêm qua. Vuốt vội mái tóc, nở nụ cười đoan trang: "Chào buổi sáng, chồng yêu." Tề An liếc nhìn vô cảm. "..." Vẫn lúc say dễ thương hơn. Tôi tươi tỉnh bắt chuyện: "Trưa nay ăn lẩu ngải c/ứu nhé? Ăn xong đi câu cá, câu xong dạy anh mở khóa cho vui." Tề An cười khẩy: "Khóa thì thôi, tối qua trải nghiệm đủ rồi." Tôi: "?" Định nói say quên hết chuyện rồi cơ mà? Đừng bảo còn nhớ chuyện c/òng tay dây lưng nhé? Tôi sởn gáy: "Tối qua... Tối qua em có làm gì đâu." Tề An xoa đầu tôi: "Anh biết rồi. 3 tỷ đã chuyển vào tài khoản em rồi. Mấy ngày tới anh công tác, ở nhà ngoan nhé." Tôi rụt rè giơ tay: "Ký cái này đi, anh hứa với em rồi mà."
25
Tôi nhận được tin nhắn nặc danh. Là bức ảnh Tề An ép tường một phụ nữ - Lê Cẩm. Trong án sáng mờ, tư thế nh.ạy cả.m, ánh mắt đượm tình. Khiến người ta liên tưởng đủ điều. Lòng tôi chùng xuống. Dám nhòm ngó đàn ông chị, đứa nào cũng phải ch*t. Tôi soạn tin nhắn trả lời: [Chị có video AI làm tình, em có không?] [Không.] [Đừng có dây vào.] Một tấm ảnh nhỏ làm sao lung lay được địa vị của đồng tiền. Điên à. Tôi gọi cho Tề An chất vấn - không phải để hỏi tội. Đây là t/ai n/ạn nghề nghiệp, phải đòi bồi thường tinh thần. Điện thoại thông máy, giọng nam trầm mệt mỏi: "Có chuyện gì?" Tôi chợt nhìn thấy tập tài liệu trên bàn...
Bình luận
Bình luận Facebook