Trái Tim Mang Ánh Dương Kiêu Hãnh

Chương 2

07/06/2025 05:34

Tôi thở dài, thầm thắp một ngọn nến cầu nguyện cho bản thân trong lòng.

Rồi lại bổ sung thêm mấy dòng tin nhắn:

【Lần này em thật sự không cố ý trễ hẹn, mong anh bỏ qua cho. Đợi dịp nào đó em nhất định sẽ đến tận nơi tạ lỗi!】

Để thể hiện thành ý, tôi còn lén 📸 chụp ảnh Sư thái Diệt Tuyệt gửi cho Thẩm Dịch.

Lại gửi thêm mấy sticker đáng thương chôm từ đám bạn cùng phòng - bọn họ bảo đàn ông nhìn thế nào cũng mềm lòng.

Nhưng đối phương chẳng hồi âm. Đúng là cục băng!

Tan học, tôi đến trước cửa văn phòng chủ tịch, ngập ngừng gõ cửa.

"Mời vào."

Theo lời Thẩm Dịch, tôi đẩy cửa bước vào. Anh ấy đang ngồi trên ghế xoay, vẫn bộ vest trắng chỉn chu, vừa thảo luận với mọi người vừa ghi chép lên giấy. Dáng vẻ tập trung ấy khiến tôi liên tưởng đến những văn nhân thời Dân Quốc.

Ch*t rồi, sao hôm nay trông anh ấy còn đẹp trai hơn hôm qua thế này?

Tôi tìm chỗ ngồi xuống, nhưng sao mọi người nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ thế?

Đúng lúc Thẩm Dịch dừng bút, hướng về phía tôi: "Ôn Noãn đến đúng lúc đấy. Em trình bày kế hoạch tổ chức hội thao đi."

Tôi đứng phắt dậy, thao thao bất tuyệt trình bày mọi phương án.

"Tốt, ngồi xuống đi." Anh ấy ghi chép cẩn thận vào sổ tay, rồi tuyên bố: "Hôm nay họp đến đây thôi, cảm ơn mọi người."

Khi tôi định lẻn theo đám đông ra về, giọng nói trầm ấm vang lên: "Ôn Noãn, em đợi chút."

Tim tôi đ/ập lo/ạn xạ. Lẽ nào tôi làm sai chuyện gì? Hay vì sáng nay đến muộn? Nhưng do giáo viên giảng bài dài quá cơ mà!

Trong đầu hiện lên trăm ngàn suy nghĩ, tôi vội cúi đầu: "Em xin lỗi chủ tịch! Em biết mình sai rồi ạ!"

Thẩm Dịch lẳng lặng đưa điện thoại ra trước mặt tôi: "Ôn Noãn này, lần sau nhớ đừng gửi những tin nhắn này vào nhóm chung nữa."

4

Nhìn kỹ màn hình, mặt tôi bừng bừng lửa. Thì ra mấy tin nhắn nũng nịu kia tôi gửi nhầm vào group chứ không phải riêng Thẩm Dịch!

Cả đống sticker 'mắt lệ nhòa' mà đám bạn bảo 'đàn ông nhìn là mềm lòng' giờ đây trở thành bằng chứng nh/ục nh/ã. Hình tượng nữ thần tôi dày công xây dựng tan thành mây khói!

Bảo sao mọi người nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ cục. Họ hẳn đang thắc mắc vì sao ôn Noãn bất khả chiến bại lại sợ Thẩm Dịch như chuột thấy mèo!

Đang ngượng chín mặt thì tôi như nghe thấy tiếng cười khẽ. Ngẩng lên nhìn, Thẩm Dịch vẫn chăm chú sắp xếp tài liệu, giọng điệu bình thản: "Còn không về, định ở lại ăn cơm tối à?"

Tôi vội vã chạy mất dép, quên cả chào hỏi. Hình như mỗi lần gặp Thẩm Dịch, tôi đều trở nên thảm hại...

Vừa về đến ký túc, đám bạn đã bu vào trêu chọc: "Ôn Noãn này, chưa chi đã đầu hàng rồi à? Cố lên mà, hạ gục anh chàng lạnh lùng đó đi!"

Thẩm Nguyệt Thiền nắm tay tôi: "Noãn Noãn, cố lên nhé!"

Tôi nghiến răng thề: Nhất định phải rửa nhục! Phải chinh phục bằng được Thẩm Dịch!

5

Những ngày chuẩn bị hội thao, tôi thường xuyên dẫn đội văn nghệ tập luyện. Kỳ lạ thay, lúc nào cũng "tình cờ" gặp Thẩm Dịch.

Anh ấy bảo đến kiểm tra tiến độ, mỗi lần đều mang theo hoa quả tươi và sữa tươi cho cả đội, nói là bồi bổ sức khỏe. Thẩm Dịch lúc này có vẻ không quá khó gần.

Không muốn mắc n/ợ, tôi cũng lén dò lịch đ/á/nh bóng của anh ấy, rồi đặt nước uống gửi đến.

Hôm ấy vừa tan buổi tập, tôi nhận được tin nhắn: 【Mấy hôm nay nước ở sân bóng là em m/ua đúng không? Cảm ơn.】

Tôi cười tủm tỉm đáp: 【Đúng rồi đấy, có qua có lại mới toại lòng nhau mà.

【Định làm âm thầm, ai ngờ bị anh phát hiện.】

Thẩm Dịch trả lời: 【Thực ra từ trước đến giờ, cứ tôi đến sân là nước uống không thiếu.

【Vô công không nhận lộc, tôi đã cấm họ mang nước đến.

【Cả trường duy nhất dám làm chuyện này, chắc chỉ có em thôi.】

...

Đây là đang khen tôi sao? Tôi lại rối trí. Thẩm Dịch nổi tiếng đến mức nào? Tình địch đông thế này thì phải đu sao đây?

Tin nhắn mới hiện lên: 【Lần sau không cần mang nước nữa.】

Lòng tôi chợt trống rỗng. Thì ra tôi cũng chẳng khác gì mấy cô gái kia, đều bị anh ấy từ chối.

6

Hôm ấy tập muộn, tôi bước ra khỏi phòng tập khi trời đã tối mịt. Vì là vị trí trung tâm, động tác của tôi phức tạp hơn nên phải ở lại luyện thêm.

Trời như trêu ngươi, mưa xối xả đổ xuống. Nhắn tin cầu c/ứu đám bạn, chúng nó đều từ chối: 【Cô nương xinh đẹp, đăng story là lập tức có cả đội quân mang ô đến ngay ấy mà!】

Đúng là trong danh bạ không thiếu trai tơ, nhưng tôi chẳng hứng thú, cũng không muốn n/ợ nần. Hay là nhắn cho Thẩm Dịch?

Vừa nghĩ đến đã rùng mình. Thôi, mấy hôm trước mới xích mích, đừng liên lạc làm gì.

Đang tính lao vào mưa thì chợt thấy bóng người thấp thoáng...

Danh sách chương

4 chương
06/06/2025 13:35
0
06/06/2025 13:35
0
07/06/2025 05:34
0
07/06/2025 05:32
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu