Tìm kiếm gần đây
Huyền Ly quả quyết nói: "Vậy thì đ/á/nh cho hắn nửa sống nửa ch*t!"
Hệ Thống: "..."
Không biết có phải ta lại nghe ảo thanh không, dường như ta nghe thấy Huyền Ly hệ thống nuốt nước bọt.
Nhân tiện, vật hệ thống này có thể như người thường nuốt nước bọt ư?
Đợi mấy hôm nữa ta xuống phàm trần tìm mấy bộ tiểu thuyết có hệ thống xem thử.
Huyền Ly có lẽ quá tức gi/ận, cần uống trà dằn cơn phẫn nộ, liền nâng ấm trà mới thay lên uống một ngụm.
Vừa uống xong, cả người nàng bỗng cứng đờ.
Nàng ngẩng đầu nhìn ta chằm chằm.
Hê hê, không ngờ đấy chứ, ta đã bỏ Hợp Hoan Tán vào trong ấm trà.
Xem ta tài giỏi chưa kìa.
Cái gia tộc này không có ta ắt phải tan đàn x/ẻ nghé.
Để ta chống nạnh một lát đã.
**18**
Thế nhưng ngay sau đó, ta quỵt gối.
Quỳ thật sự.
Bởi Huyền Ly nói: "Nếu ta thật sự ngủ cùng sư tôn của ngươi, hắn ắt phải ch*t. Hoặc nói cách khác, sư tôn của ngươi vốn dĩ đã thọ tận khi ngàn tuổi. Chỉ là nhờ cơ duyên xảo hợp, ta xuyên thời không c/ứu hắn, lại dùng thần h/ồn của mình bảo hộ, mới khiến hắn - kẻ không có long giác - sống thêm mấy ngàn năm."
Nàng nhìn về phía hư không bên cạnh: "Đúng không, vị tiên nhân tự xưng hệ thống?"
Hệ Thống: "...Ngươi quả thật là đại thông minh, đây chính là lý do ngươi không làm nhiệm vụ ta giao nữa?"
Ta: "..."
Toang rồi, cặp đôi ta hâm m/ộ sắp bi thảm rồi.
Ta liếc nhìn sư tôn đang đi tới phía Huyền Ly.
Hắn hẳn đã nghe được lời Huyền Ly, thần sắc nghiêm trọng nhìn nàng.
Thời khắc này dường như trôi qua vô cùng chậm rãi.
Không biết bao lâu sau, sư tôn đi đến trước mặt Huyền Ly.
Bỗng nở nụ cười thản nhiên: "A Ly, ta đã sống bảy ngàn năm trong thời không không có ngươi, vô công vô danh, như cái x/á/c không h/ồn, cảm giác thật tồi tệ."
Hắn ngừng một nhịp: "Nhưng ngươi khác, từ khi sinh ra đã là thần minh chói lọi nhất Thần Nguyên đại lục, cũng nên mãi mãi là thần minh chói lọi nhất nơi đây."
Lại ngừng thêm chút: "Mạng của ta vốn là do ngươi ban cho, được sống thêm mấy ngàn năm, được gặp ngươi, ta đã mãn nguyện lắm rồi."
Hệ Thống có lẽ nghe không nổi nữa, càu nhàu: "Đây là lời tỏ tình cấp thần minh gì mà vừa nhờt nhát lại ủy mị?"
Ta phụ họa: "Đúng đó."
Huyền Ly quay sang trừng mắt: "Từ khi biết cặp đôi mình hâm m/ộ sắp tan vỡ, ngươi đã thẫn thờ. Ngươi có nghe sư tôn nói gì không? Nghịch đồ này chỉ biết gật đầu! Sư tôn ngươi giờ đang tìm đường ch*t đấy!"
Ta: "..."
Ta bị gi/ận cá ch/ém thớt rồi chăng?
Ta oan ức, ta bất công, ta không dám hé răng.
Nhưng Hệ Thống dám, nó nói: "Ai bảo ngươi Vô Hạn sẽ ch*t?"
Huyền Ly: "?"
Huyền Ly: "Ngươi bảo ta đến đây, chẳng phải để thu hồi nhất h/ồn nhất phách sao? Thiên hạ đều biết, trong tiên hiệp văn, những cảnh không qua được kiểm duyệt đều phải dùng thần h/ồn giao hòa."
Hệ Thống: "..."
Hệ Thống nói với giọng hơi hưu: "Ta không thể vừa chuộc tội vừa xem chút cảnh không qua kiểm duyệt sao?"
Huyền Ly: "?"
Ta: "?"
**19**
Bằng hữu ơi, biết thế nào là "há miệng mắc quai" chưa?
Huyền Ly đã tìm ra hung thủ khiến nàng thân tử đạo tiêu.
Chính là hệ thống - à không, vị tiên nhân hạ phàm lịch kiếp.
Huyền Ly hỏi hắn danh tính, hắn nói tiên nhân chỉ có biệt hiệu, xưng hô 001 là được.
Theo lời 001, ba vạn năm trước khi hạ phàm, hắn đang đ/á/nh nhau với bạn. Bạn hắn đ/á một cước đẩy hắn xuống trần.
Vì đ/á quá mạnh, hắn bị ném thẳng xuống.
Vô phúc gặp Huyền Ly đang truy tung thiên tượng dị thường, tưởng yêu tà xuất thế.
Cú va chạm này đẩy Huyền Ly thẳng đến ba vạn năm sau.
Bạn hắn phát hiện dị thường, hao tổn nửa đời tu vi, hảo tâm dọn dẹp hậu quả, đưa Huyền Ly về ba vạn năm trước.
Kết quả khi hắn độ kiếp xong, lúc phi thăng lại gây họa cuốn Huyền Ly đi luôn.
Bạn hắn tuyên bố đoạn tuyệt giao tình.
Hắn đành tự mình xuống trần dọn dẹp.
Cách dọn dẹp của hắn là: Đem nhầm thành đúng, để mối tình bi thương xuyên thời không - vốn do hắn gây ra - giữa Huyền Ly và sư tôn kết trái đơm hoa.
Thế nên hắn đưa Huyền Ly đến trước mặt sư tôn.
Để khỏi bị nghi ngờ, hắn mượn danh "hệ thống" từ tiểu thuyết phàm trần.
Trang bị cho sư tôn ba hình thái để Huyền Ly lựa chọn.
Nói thật, hắn tính toán cũng kỹ lưỡng đấy.
"Nhưng..."
Hắn đột nhiên ngừng lời.
Ta hiếu kỳ hỏi: "Nhưng cái gì?"
Huyền Ly quay lại nhìn ta kinh ngạc: "Tại sao ngươi cũng nghe được lão vô lại này nói?"
Ta: "..."
Ta lộ tẩy rồi sao?
Nhưng không sao.
Bởi 001 hỏi ta: "Th/uốc của nhị sư đệ nhà ngươi phát tác có chậm không? Hắn còn được việc không? Không được thì chuyển nghề đi, chỉ còn bảy ngày thôi."
Th/uốc của nhị sư đệ vẫn hiệu nghiệm.
Thêm vào đó, sau khi x/á/c định sư tôn không ch*t, Huyền Ly lại lộ nguyên hình sắc nữ lão luyện năm xưa.
Ta chỉ thấy trước mắt tối sầm, mở mắt ra thì cả khu m/ộ hậu sơn đã biến mất.
Ta theo phản xạ bước tới, kết quả bị kết giới đẩy bay ba trượng.
Ta: "..."
001: "Giờ ngươi biết tại sao ta không có danh tính rồi chứ? Tu vi nàng này đã siêu thần, kết giới khiến tiên nhân như ta cũng không vào nổi. Phi thăng chỉ là chuyện tùy hứng của nàng thôi."
Hắn thở dài: "Thôi, ta về đây. Không cho xem gì cả, tu chân giới thật vô vị."
Ta: "..."
Ta hỏi vấn đề giống Huyền Ly: "Tại sao ta cũng nghe được ngươi nói?"
Hắn: "À, thiên quy định tiên nhân không được tự tay hạ dược phàm nhân."
Hiểu rồi, cần một công cụ nhân.
Trước khi đi, hắn cười m/a mị: "Nhắn Huyền Ly giùm ta - Chúc nàng trùng sinh vui vẻ."
Không hiểu sao, ta cảm giác lời này ẩn ý thâm sâu.
**20**
Bảy ngày sau, khi Thương Sơn suýt thành phế tích vì 81 đạo thiên lôi, ta mới hiểu ý đồ kia.
Kiếp cuối của tu sĩ thành tiên là tử kiếp. Thần h/ồn chịu 81 đạo lôi, vượt qua thì trường sinh bất lão, không qua thì thân hủy h/ồn tan.
Chương 22
Chương 19
Chương 12
Chương 6
Chương 24
Chương 19.
Chương 20
Chương 19
Nền
Cỡ chữ
Giãn dòng
Kiểu chữ
Bạn đã đọc được 0% chương này. Bạn có muốn tiếp tục từ vị trí đang đọc?
Bạn cần có tài khoản để sử dụng tính năng này
Bình luận
Bình luận Facebook