——Chúng ta đang ở trong vũng bùn, vẫn ngẩng ngắm nhìn bầu trời sao.
"Thư chỉ bước tiên," chỉ bản thiết kế nói với hiệu trưởng viên, "Khi tới xem qua, đường đi rất khăn, toàn cỏ dại bùn đất, sinh đi thuận tiện, thị khó... Bước tiếp theo muốn đường."
Hiệu trưởng sững người.
Sau đó, khóe mắt ông dần hoe.
"Cô Vu sự..." như nghẹn lời, "Tôi thay mặt những đứa trẻ nơi ơn cô... Thật lòng, ơn rất nhiều..."
Không biết Tiểu vận hành thế nào, thi công liên hệ hiệu suất tin.
Chẳng bao lâu toàn bộ ngôi trường bừng sáng, việc dựng thức bắt đầu.
Tôi chỉ tài viện, mà còn thêm hai tòa nhà, giảng đường, tòa còn nhà trường tự quyết định công năng phòng thuật hoặc phòng mỹ thuật, phòng nhạc mà họ hằng ước.
Ngoài ra, còn chi khoản lớn cải bữa ăn ký túc sinh.
Với những gia khăn mức đóng tiền sách vở, khi tìm hiểu cụ thể, cung cấp bổng đặc trường hỗ tiếp tục lớp.
Hiệu trưởng đề sinh chuẩn tiết mục, chức tối tri ân vội vàng lắc chối.
Thế hoàn tất thủ tục phê tạm rời đi, Lan vẫn dẫn cả hát tặng bài ca.
Tôi liếc ra bé mà ấy nhắc 6, tóc ngắn, dáng g/ầy mắt sáng lạ thường.
"Cháu Hiểu," mắt long lanh của nhìn chằm đầy khát khao, nói chị thấy điều của cháu."
Lâm Lan kể Tiểu, vì út trong nhà.
Nhưng khi mượn được điển điển Tiếng Việt tự đổi mình.
Hiểu, nghĩa rạng đông.
"Cô ơi," bé niu điển, "Cháu thích cảnh trời rạng sáng, cháu muốn ngắm bình minh."
Lâm Lan mỉm cười: sẽ được."
——Trong màn đêm tăm tối, chỉ thấy ánh hừng đông.
"Từ giờ cần ra hiệu sách nữa, dùng," xoa em, "Học nhất định kiên trì."
5
Sau tháng biến mất khỏi xã hội, ID "Muộn Hữu cuối cùng bài mới.
Muộn Hữu Ngư: Mở góp mới, nếu mọi sách cũ dùng, liên hệ chúng tận nơi >w
Bình luận tiên thuộc về Lan.
Hiểu Vân Sắc: Bài trước điều, ngờ thực. Cảm ơn giả, chúng [ảnh]
Suốt gian qua bận rộn với việc tài trường học, thực sự quên mất việc bản thân blogger thực điều vì tiếng, chỉ muốn lưới tìm đáng... Nhưng giờ tài khoản này như cồn, dường như được việc hơn.
Như vấn đề tồn kho viện.
Tôi đặt m/ua số lượng lớn sách vẫn đủ lấp đầy. Suy nghĩ mãi, nảy ra ý tưởng kêu gọi xã hội góp.
Dù góp, lượt mình thì biết bao lâu.
Không ngờ ủng ý tưởng này trước cả tôi.
Bài này gây bão, phần lớn cư nguyện số đang tuổi nhanh chóng chỉ trích.
"Quân tử việc chứ lòng, nếu bảo ta lợi dụng PR, vậy trước bạn vài tỷ đi!"
"Lại nhớ mấy vài chục triệu... Trước hết, bạn vài chục đi đã?"
"Tôi luôn nghĩ việc hoặc công khai, đều việc cả, x/ấu hổ gì."
"Blogger thực sự dùng tâm thực điều khác..."
"Nói thật, nếu gọi thì thêm blogger như vậy :)"
"Mấy đừng lý, trò đều ơn blogger, chỉ bạn ở nói lời chua chát."
"Chỉ mình thấy blogger siêu giàu (ng/u ngốc)"
"Giờ xem ra blogger chọn điều rất trọng điểm, càng thấy mình được chọn... Nhưng hiểu sao thấy tiên vui hơn cả được thực nguyện."
"Tôi vậy, khóe mắt đi khi xem ảnh ngồi xổm đợi cửa..."
"Hóa ra blogger mất tích lâu vậy, bói toán đi vì việc này."
"Huhu x/ấu muốn sách mà có, m/ua sách 5 chưa tháo bọc [ảnh]"
"Tôi đóng gói sách chưa gửi đi, kèm thiệp chúc này đi xa hơn."
...
Tôi xem hồi, vốn quan tâm giá của khác.
Ngẫu nhiên chọn thực vài điều rồi về nhà, ôm ngủ giấc tới tận trưa.
Mọi chuyện tạm ổn, Dụ Diên vẫn thường báo cáo tình dường như ổn định, sống ở đại học.
Tiểu hồ hởi nói: nhân, giá trị của tăng vọt! Có vẻ trường tài này sẽ tài chúng!]"
Bình luận
Bình luận Facebook