Tôi không thể hiểu nổi, váy trắng này vốn đồ Nhiên đang mặc, chỉ sau Diêu Minh Phương đã thay đồ cô và đ/è dưới giường.
Vậy Nhiên thật rồi? Đi mất rồi?
Đang nghĩ, đạo cạnh bỗng hét thất Con trước đó đang siết hắn, từ từ nâng lên không trung.
Đạo vùng vẫy, hướng mắt về phía tôi cầu c/ứu: "C/ứu... c/ứu...!"
Đưa Diêu Minh Phương về vòng kẻ mực, tôi bắt cả đứng yên rồi thong thả đào đi giải đạo diễn.
10
Căn phòng con q/uỷ, ngoài và nhi còn lại mang dáng sinh: kẻ thất khiếu chảy m/áu lưỡi, m/áu bét. nhân yếu bóng vía đã ngất lịm.
Tôi đ/âm vào lưng nam. Hắn lên, đạo xuống Hắn bò đến ôm ch/ặt chân tôi: "Kiều sư, mạng!"
Tôi rút Thất Tinh Ki/ếm giới "Ki/ếm lớn này triệu nhát, đào triệu. Giá này được không?"
Q/uỷ gào lưỡi đỏ mét. gật đầu lịa: "Được! Tiền không thành vấn đề!"
Mắt tôi sáng rực: "Chờ đấy! Tôi hắn cho! triệu, triệu... tổng cộng mươi tám triệu!"
Dù khó trị nhưng tôi chuẩn pháp không quấy rối. Dồn toàn lực, mấy yêu tầm thường địch nổi.
Đang lúc yếu, cửa sổ vang lên tiếng vỡ tan. Viên đ/ập vỡ kính, văng đồng tiền và cờ lệnh. phong h/ồn vỡ, lập tức trốn thoát.
Nhìn cửa sổ, bóng áo đen khuất sau tán cây. gào khóc: "Tìm Nhiên đi! Cô con nhà đầu tư phim, mất thì tôi toi đời!"
Tôi quay sang Diêu Minh Phương: "Sao cô mặc đồ Nhiên?"
Cô ta giải thích do trùng trang phục. Hóa khi đèn sáng trở lại, Nhiên đã biến mất. Kẻ áo đen ràng muốn q/uỷ. Hắn ai? Bắt Nhiên để gì?
11
Trường bỏ hoang này vài tòa trăm đang ở ký túc xá này. Tôi ngăn đạo phân tán đi tìm: nãy rồi, chia nhỏ nữa gặp nạn thì sao?"
Đạo cầu c/ứu. Tôi ngón tay hiệu. Trợ lý Tiểu Triệu mau mắn khéo: sư hao tổn nguyên thể không công?"
Đạo vội hứa: "Nhà họ giàu có, 500 triệu được!"
Tôi bật cười: nong chi cho tôi bé duyên."
12
Dẫn đạo về phòng quay, tôi chỉ cái "Bình tĩnh. Trước hết Bút Tiên đã."
Bình luận
Bình luận Facebook