Giấu Kín Nàng Kiều

Chương 9

04/08/2025 04:29

“A Hạnh, ngươi tài năng đa đoan, hãy thay ta gánh vác thêm phần việc, được chăng?”

Hắn vô lại đến cực điểm.

Ấy vậy mà ta lại không thể làm gì được hắn.

Bèn chỉ biết trừng mắt nhìn hắn, cúi đầu ngồi xuống tiếp tục phê tấu chương.

5

Tạ Huyên tự tay chạm khắc một chiếc hộp gỗ.

Hắn đem những viên ngọc trai sưu tầm được chất đầy trong hộp, dùng ba năm mới lấp kín hộp.

Khi ta thành thân, hắn đưa ta một nửa số ngọc trong hộp.

“Coi như lễ vật thêm cho ngươi.”

Ta từng nghe lão cung nhân kể, thuở trẻ Tạ Huyên từng tự tay vẽ kiểu áo cưới cho vợ.

Những hạt châu trắng lấm tấm điểm trên áo cưới, đẹp tinh xảo khôn tả.

Chỉ tiếc rằng gác lầu cất giữ áo cưới bất ngờ hỏa hoạn, áo cưới hóa thành tro tàn.

Sau đại hôn của ta, Tạ Huyên ngày càng suy nhược. Thái y nói thân thể hắn đã như cung hết đà, bất cứ lúc nào cũng có thể ra đi.

Phần lớn thời gian, hắn đều trôi qua trong cơn mê.

Ta không biết ngày thái y nhắc đến khi nào tới, mỗi buổi chầu về đều phải tới hậu điện thăm hắn trước.

Hắn trên đời đã không còn thân thích.

Nếu thực đến ngày ấy, ngay cả ta cũng không ở bên, hắn cô đơn biết nhường nào.

6

Tạ Huyên rời bỏ ta vào mùa xuân năm sau.

Hôm ấy, tinh thần hắn hiếm hoi khá hơn, ta đẩy hắn ra ngoài hưởng nắng.

Hoa hải đường trong viện nở rộ.

Gió xuân thoảng qua, cánh hoa cùng ánh xuân tràn ngập sân viện.

Tạ Huyên lặng lẽ ngồi dưới gốc cây, trên tay ôm chiếc hộp gỗ đựng trân châu.

Trong hộp chỉ còn một nửa ngọc trai.

Hắn bèn đặt cả chiếc túi thơm màu thạch thanh quý giá vào đó.

Túi thơm là vật tâm hắn yêu thích.

Dùng lâu ngày, hương liệu bên trong đã hết mùi.

Tạ Huyên lại bảo hương liệu trong ấy có tác dụng đuổi muỗi trừ côn trùng, ngày ngày phải nắm nó mới ngủ được.

Ta vốn định cùng hắn hưởng nắng thêm chút nữa.

Chẳng bao lâu sau đã có cung nhân tìm tới, bẩm mấy vị đại thần Hộ bộ tới bàn việc triều chính.

Tạ Huyên vẫy tay đuổi ta đi.

Khi ta trở lại, hắn ngồi dưới gốc hải đường, yên lặng thiếp đi.

Trong lòng vẫn ôm chiếc hộp gỗ.

Ta rón rén bước tới, phát hiện hắn đã ngừng thở.

Hoảng lo/ạn, ta làm đổ chiếc hộp gỗ.

Ngọc trai trắng tinh khiết lăn đầy đất, dưới đáy hộp đ/è lên một tờ giấy trắng mỏng manh.

Cung nhân vội chạy tới nhặt những viên ngọc.

Ta nắm ch/ặt tờ giấy.

Nước mắt không ngừng rơi, nhưng không một tiếng động.

7

Ta tuân theo di nguyện của Tạ Huyên, làm một việc trái với tổ chế.

Rất lâu rất lâu trước, Tạ Huyên đã m/ua một mảnh đất huyệt tại Thanh Điền trấn, nơi ấy ch/ôn cất người vợ đoản mệnh của hắn.

Ta lặng lẽ hợp táng h/ài c/ốt hắn cùng nàng.

Vật tùy táng chỉ có chiếc túi thơm và nửa hộp ngọc trai.

Khi ta ch*t đi, thế gian sẽ không còn ai biết rằng, trong vương lăng đế đô xa xôi, ngôi m/ộ thuộc về Ân Văn Vương kia chỉ là một ngôi m/ộ trống.

Hắn yêu thương bách tính, nhưng cũng có lòng phàm.

Hắn thực ra không muốn làm hoàng đế nước Đại Ân.

Hắn chỉ muốn làm người phu quân tốt của một cô gái trẻ nơi Thanh Điền trấn hẻo lánh.

Hắn ăn chay nửa đời, trước thần phật cầu nguyện cho họ kiếp sau.

Ta không biết thế gian có luân hồi chuyển kiếp thật không.

Nhưng ta mong rằng, hắn được như nguyện.

- Hết -

Hồ Đào choáng váng

Danh sách chương

3 chương
04/08/2025 04:29
0
04/08/2025 04:24
0
04/08/2025 04:20
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu