Lúc đó, âm thanh bên tai tôi nghe được, chắc chắn là do anh phát ra!
Tôi dùng hai tay che mặt, lau đi những giọt nước mắt.
Trong những năm tháng không sợ gió mưa, nhiệt huyết như lửa ấy, có một người thầm lặng ở bên tôi suốt bấy lâu.
"2019/6/1 - Nắng - Thứ Bảy"
Bé Cố Tiểu Bối.
Chúc em Ngày Thiếu Nhi vui vẻ!
"2019/6/4 - Nắng - Thứ Ba"
Hôm nay các anh chị khối 12 được giải phóng.
Họ x/é sách trên lầu giảng đường.
Những mảnh giấy trắng bay phấp phới giữa không trung.
Tôi nắm lấy một nắm, đó là tuổi trẻ đã qua của họ, vậy còn chúng ta?
Bị hiệu trưởng m/ắng một trận rồi ngăn lại.
Nhìn họ mà ngỡ như mới đó đã tốt nghiệp.
Liệu ba năm của chúng ta cũng sẽ trôi qua nhanh thế?
Nhanh đến mức chúng ta chưa kịp thực sự hiểu nhau đã kết thúc.
Đời người là phép trừ, gặp một mặt là ít đi một lần.
Bạn Tiểu Bối, tôi đã gặp em rất nhiều lần, nhưng em chưa từng thấy tôi, trong ký ức này chỉ có tôi biết em.
Cả cuốn hồi ký này, người lật giở cũng chỉ mình tôi.
Thật muốn đọc cho em nghe những lời yêu thương này khi em nhắm mắt.
Tôi co người trong góc, nhắm mắt, dùng ngón tay khẽ lướt trên những dòng chữ.
Bạn Lê, tôi đã nghe được tình cảm của cậu rồi.
"2019/6/19 - Nắng - Thứ Tư"
Gặp em trên phố.
Đã quen thấy em mặc đồng phục.
Ừm, dù thế nào em cũng xinh đẹp.
Hiệu sách em vào, tôi cũng thường tới đó.
Giá như quen em sớm hơn chút nữa thì tốt.
14
Cửa hiệu anh ấy nói chắc là Hoa Thành Thư Ốc trên phố Khang An.
Hiệu sách này nằm đối diện trường cấp hai của tôi.
Dù nhỏ nhưng ông chủ rất điển trai lịch lãm, hồi đó bọn tôi thường chen chúc trong hiệu sách để liếc nhìn.
Vợ ông cũng rất duyên dáng dịu dàng, hai người vô cùng xứng đôi.
Dù đã lên cấp ba, tôi vẫn kiên trì bắt xe bus số 15 đi mười hai trạm để tới đó m/ua sách.
Thời cấp ba, mỗi cuối tuần tôi đều lấy cớ m/ua sách để ra phố Khang An chơi.
Mỗi lần chỉ m/ua một quyển "Minh triều những chuyện ấy".
Vì không đủ tiền m/ua nguyên bộ.
Thế là dành dụm tiền tiêu vặt hàng tuần để m/ua dần.
Cuối cùng cũng m/ua xong cả bộ - chín quyển.
Giờ vẫn nằm trên giá sách nhà tôi.
"2019/7/22 - Nắng - Thứ Hai"
Hôm nay thi cuối kỳ.
Tôi cho em mượn hết vận may của mình.
Nhất định em sẽ thi tốt kỳ phân lớp.
Đừng sợ.
"2019/7/26 - Nắng - Thứ Sáu"
Dạo này đang luyện chữ.
Giờ xem lại nhật ký trước đây.
Chữ x/ấu kinh khủng!
"Cố Tiểu Bối"
——
Trên nhật ký, nét chữ viết tên tôi mạnh mẽ cứng cáp.
Vô tình lật ra mặt sau cuốn nhật ký.
Cả trang viết đầy tên tôi.
Lớn nhỏ, có chỗ viết thảo có chữ ngay ngắn.
Tôi ngẩng đầu nhìn trăng, tầm mắt mờ đi.
Vầng trăng như cũng đang khóc cùng tôi.
"2019/8/20 - Nắng - Thứ Hai"
Thấy em trên bảng danh dự.
Tôi dùng máy ảnh chụp lại.
Đáng yêu lắm, tôi không cần em tỏa sáng, chỉ cần em mỗi ngày vui vẻ, bình an là được.
Trang nhật ký này kẹp một tấm ảnh.
Tôi cầm lên.
Là ảnh tôi trên bảng danh dự.
Do lớp kính chắn nên hơi mờ.
Mặt sau ảnh viết:
"20/8/2019, kỷ niệm lần đầu Tiểu Bối lên bảng danh dự."
Trong ảnh tôi mím môi nén cười.
Lúc đó biết mình được lên bảng danh dự, nụ cười không giấu nổi, sự khiêm tốn chỉ là giả tạo, chỉ có người thường xuyên lên bảng mới không bận tâm chuyện này.
Với loại người như tôi - tám trăm đời chưa từng gặp thế sự, đột nhiên vận may ập tới thi tốt - được lên bảng danh dự quả là vinh dự tột cùng.
Nhìn ảnh cũng cảm nhận được niềm vui của tôi.
Tôi nắm ch/ặt tấm ảnh.
Cười cười nước mắt lại rơi.
Anh ấy chưa từng bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc quan trọng nào trong tuổi trẻ của tôi.
Anh dốc hết sức tìm ki/ếm, phát hiện ra tôi, còn tôi thì sao?
Có để ý những người qua đường, có ngẩng đầu nhìn lầu bốn, có phát hiện ra tình cảm của anh?
15
"2019/8/23 - Nắng - Thứ Hai"
Hôm nay tân sinh viên cấp ba đến nhập học quân sự.
Làm toán chợt nhớ đến em.
Buổi trưa hôm đó.
Em hát ngân nga giữa đám đông.
Lúc đó toàn khối thi hát về Tổ quốc.
Lớp chúng tôi đang chọn bài hát.
Giáo viên chủ nhiệm bảo tôi đọc thơ.
Tôi khéo léo từ chối.
Tôi hơi hướng nội.
Hoạt động truyền thống của trường ta, mỗi khóa học sinh lớp 11 đều tổ chức thi hát, khá long trọng.
Giáo viên chủ nhiệm và giám thị đều rất coi trọng.
Lại một lần nữa tôi lợi dụng chức vụ.
Xem danh sách biểu diễn lớp em.
Cuối cùng lớp em chọn "Đêm quân cảng".
Không có em trong phần ngâm thơ và hát chính.
Không sao.
Giữa bao người.
Tôi vẫn nhận ra em ngay.
——
Lớp tôi vì là ban văn, nam sinh quá ít nên không hát được bài hào hùng, cuối cùng chọn bài này.
Trong lòng bỗng hiện về những ngày ấy.
"2019/9/15 - Âm u - Chủ Nhật"
Toàn khối diễn tập.
Cuối cùng cũng thấy em.
Nhưng tại sao.
Thi hát.
Em lại đứng múa phụ họa?
——
Nước mắt chưa khô, tôi ngồi xổm dưới đèn đường bật cười.
Tôi hát cũng chỉ hát vài bài pop cho qua, đến lúc cần tài năng thật sự thì không bằng người ta.
Hôm thi hát đó, lớp tôi chọn bài có đoạn nhạc dạo ngắn, chen thêm điệu múa cho sinh động.
Cuối cùng trớ trêu thay tôi thành người múa phụ.
Cả tiết mục năm sáu phút tôi chỉ xuất hiện ba bốn chục giây.
Không ngờ anh ấy cũng để ý.
"2019/9/27 - Âm u - Thứ Sáu"
Hôm nay biểu diễn chính thức.
Chờ hậu trường.
Cả lớp tôi mặc quân phục.
Tôi thấy em rồi.
Em đi giày ba lê.
Váy xanh.
Tóc xõa.
Mặt trang điểm.
Bên mắt có kim tuyến lấp lánh.
Khi em nhảy nhót hậu trường.
Có cảm nhận được ánh mắt tôi không?
Buổi diễn thành công tốt đẹp.
Tôi chạy vội đến khán đài.
Chụp ảnh em, may mà kịp.
Diễn xong tan học, trời đổ mưa phùn.
Thấy em không mang ô, tội nghiệp ngồi xổm dưới biển quảng cáo.
Tôi chỉ thấy m/áu dồn lên n/ão.
Bình luận
Bình luận Facebook