Tôi tỏ ra bàng quan, nhưng trong lòng sao có thể không bận tâm?
Tôi cũng không muốn để bố mẹ thất vọng.
Suốt quãng thời gian đó, tôi rơi vào mâu thuẫn cực độ.
Khi thì tự nghi ngờ bản thân, khi lại tự an ủi chính mình.
Thực sự rất khó chịu. Còn cảm thấy cô đơn nữa.
Tôi chưa từng nghĩ rằng, trong lúc bản thân bế tắc nhất, lại có một chàng trai nhìn thấu được lớp vỏ ngụy trang của tôi.
Cậu ấy còn cất công dùng cách riêng để giúp đỡ tôi.
「28 tháng 11 năm 2018 - Nắng - Thứ Tư」
Phiếu trả lời trắc nghiệm của toàn khối bị trộn lẫn vào nhau.
Hai mươi bốn lớp thay phiên nhau phân loại phiếu trả lời về từng lớp.
Đây là kỳ thi lớn đầu tiên.
Bắt đầu từ lớp chúng tôi.
Tôi vốn không định đi phân loại phiếu.
Nhưng cuối cùng vẫn đi.
Phân loại phiếu của lớp 22.
Bài tập Vật lý đầu tiên thực ra chỉ cần áp dụng công thức là ra.
Tôi đã viết lời giải chi tiết cho từng câu lên phiếu trả lời của cô ấy.
Hy vọng em có thể thấy.
Cố Tiểu Bối.
Tiếng ầm ầm của chiếc xe buýt cũ kỹ vang lên trên con đường vắng xe.
Tôi mơ màng bước lên xe buýt số 15.
Cuối cùng cũng phá được án.
Hóa ra người đã dùng bút đỏ viết lời giải chi tiết, thậm chí cả hướng tư duy lên phiếu trả lời Vật lý của tôi suốt năm lớp 10 chính là cậu ấy.
Những dòng phân tích tỉ mỉ và nét chữ ấm áp ấy đã đồng hành cùng tôi qua những đêm tuyệt vọng vì điểm thi, tiếp thêm sức mạnh để tôi kiên trì.
Tôi hít một hơi thật sâu, trên xe buýt còn rất nhiều chỗ trống, tôi ngồi xuống chỗ quen thuộc cạnh cửa sổ.
Tựa vào ánh đèn xe lập lòe và những ngọn đèn đường vụt qua, tôi tiếp tục lật giở nhật ký, cảm giác nghẹn ngào trong lòng dâng lên từng chút.
「29 tháng 11 năm 2018 - Tuyết nhẹ - Thứ Năm」
Người ta nói tuyết đầu mùa là thời điểm tốt nhất để bày tỏ tình cảm.
Tôi lật giở cuốn nhật ký cả ngày.
Bé Tử.
Tuyết rơi rồi.
Anh nghĩ mình nên thừa nhận rằng anh thích em.
——
Bàn tay lật nhật ký đột nhiên dừng bặt.
Hơi thở tôi nghẹn lại, khoé mắt cay cay.
Tôi luôn nghĩ tuổi thanh xuân của mình là một chuỗi u ám - mái tóc đuôi ngựa xoà xoẹt, khuôn mặt tầm thường không thể tầm thường hơn, đôi khi còn nổi mụn trên má, bộ đồng phục rộng thùng thình che lấp mọi ánh hào quang.
Tôi tưởng rằng không ai sẽ thích một con người như thế.
Mặc cảm lấp đầy thanh xuân tôi.
Hóa ra vẫn có người thích cái tuổi trẻ tầm thường ấy của tôi.
9
「7 tháng 12 năm 2018 - Tuyết dày - Thứ Sáu」
Hôm nay họp phụ huynh.
Thấy em lén lau nước mắt ở lan can.
Đừng khóc.
Anh sẽ viết lời giải thật kỹ.
Lần sau em nhất định sẽ làm đúng.
「24 tháng 12 năm 2018 - Tuyết nhẹ - Thứ Hai」
Hôm nay là đêm Giáng sinh.
Đến sớm.
Đặt một trái táo lên bàn em.
Chúc Bé Tử bình an.
「25 tháng 12 năm 2018 - Tuyết nhẹ - Thứ Ba」
Giáng sinh vui vẻ.
Tha lỗi cho anh vì không dám nói trực tiếp.
「29 tháng 12 năm 2018 - Nhiều mây - Thứ Bảy」
Luôn không kiềm được việc ra hành lang ngắm hiên lớp em.
Khi em ăn sáng.
Thực ra chỉ cần cúi đầu là thấy anh.
Lần nào cũng thế.
「1 tháng 1 năm 2019 - Nắng - Thứ Ba」
Bé Tử.
Chúc mừng năm mới!
Năm 2019 đừng lén khóc một mình nữa nhé!
10
Tôi ngồi trên xe buýt đột nhiên thấy tim mình thổn thức.
Nghẹt thở đến phát đi/ên.
Tôi sốt sắng lật tiếp.
「3 tháng 1 năm 2019 - Nắng - Thứ Năm」
Em đeo niềng răng rồi.
Đừng ngại cười, trông không x/ấu chút nào đâu.
Thôi, viết thế này em cũng không thấy được.
「15 tháng 1 năm 2019 - Nắng - Thứ Ba」
Hôm nay chúng ta gặp nhau ở góc cầu thang.
Thấy em luống cuống.
Cúi đầu lướt qua em vội vã.
Em không để ý đến anh.
Nếu em quay đầu.
Sẽ thấy anh đang nhìn em.
——
Hình như có vài giọt nước rơi xuống trang nhật ký.
Tôi cuống quýt lau đi.
Chùi nước mắt trên má nhưng không sao chùi hết được.
「18 tháng 1 năm 2019 - Nhiều mây - Thứ Sáu」
Tuần sau đến lượt lớp ta trực tuần.
Anh đăng ký trực ca tối.
Ừm, tuần này mỗi ngày đều được gặp em.
Ngủ ngon, Bé Tử của anh.
Đi ngang lớp em, thấy em ngồi ở dãy cuối.
Cúi đầu, hình như đang giải toán.
Rất chăm chỉ, cố lên.
Ngày mai hết phiên trực rồi.
Không còn cơ hội ra cửa sau lén nhìn em.
Anh đành giả vờ thản nhiên đi ngang lớp em.
Còn em?
Em có thấy được tình cảm dạt dào của anh không?
「26 tháng 1 năm 2019 - Nắng - Thứ Bảy」
Tuần trước là tuần thi.
Bé Tử học hành rất chăm.
Chắc sẽ đạt điểm cao.
Đừng lo lắng quá.
Sắp nghỉ đông rồi.
Những ngày dài đằng đẵng.
Anh không có thông tin liên lạc của em.
Anh không dám làm phiền em.
Em không đáng bị tình cảm của anh trói buộc.
「28 tháng 1 năm 2019 - Nắng - Thứ Hai」
Bé Tử của anh.
Tiểu niên vui vẻ.
Nghỉ đông vui vẻ.
「1 tháng 2 năm 2019 - Nhiều mây - Thứ Sáu」
Hình như lâu lắm rồi không gặp em.
Hôm nay là 27 tháng Chạp.
Anh ra siêu thị thử vận may.
Không gặp được em.
M/ua một gói bim bim.
Là vị em thích.
「4 tháng 2 năm 2019 - Tuyết nhẹ - Thứ Hai」
Hôm nay là đêm Giao thừa.
Đèn đêm lập lòe.
Pháo hoa vang lên đúng lúc chuông năm mới điểm.
Giá như được tận miệng chúc em năm mới vui vẻ.
Chúc mừng năm mới, Bé Tử.
Bé Tử à, dưới đất đầy những đồng 6 xu, nhưng anh ngẩng đầu đã thấy trăng.
11
『Cổng Đông khu Nguyệt Quang đến. Hành khách xuống xe lưu ý. Điểm dừng tiếp theo: Cổng Tây khu Nguyệt Quang』.
Tôi ôm cuốn nhật ký, nước mắt làm nhòe trang giấy, vừa khóc vừa vội vàng xuống xe.
Dưới trạm xe gần nhà, tôi ngồi xổm lau nước mắt.
Chợt nhớ hình như rất lâu trước đây, có người cũng đứng đây, mong ngóng tôi đến.
Giá như lúc ấy quay đầu nhìn, liệu tôi có thấy được tình cảm của anh ấy?
Tôi ngồi dưới biển xe buýt, dựa vào ánh đèn đường và ánh sáng từ cửa hàng đêm, tiếp tục lật giở.
「11 tháng 2 năm 2019 - Nắng - Thứ Hai」
Hôm nay khai giảng.
Đi ngang lớp em.
Em đang chép bài tập Tết.
Hừm! Tối hôm trước thức khuya làm bài à?
——
Đọc đến đây tôi bật cười, nước mắt còn đọng trên má, thổi ra bong bóng nước mũi.
Bình luận
Bình luận Facebook