Tình yêu không lời

Chương 2

15/06/2025 15:32

Tôi lật sang trang tiếp theo, đầu ngón tay xoa nhẹ lên trang giấy, âm thanh xào xạc vang lên trong phòng tư liệu.

"4/9/2018 - Nắng - Thứ Ba"

Hừ! Thôi từ bỏ việc tìm ki/ếm cô gái đã lấy nhầm chăn của mình rồi.

Chiều qua tập quân sự, tôi chẳng thấy bóng dáng cô ấy đâu.

Nằm trằn trọc đắp tấm chăn Ultraman, tôi thiếp đi trong lo âu. Đây là lần đầu tiên tôi đắp chăn của con gái, mùi hương thoang thoảng khiến tôi - một thằng con trai - cảm thấy lạc lõng. Hơn nữa, giờ trả lại hình như cũng không ổn. Lẽ nào bắt cô ấy đắp tấm chăn đầy mùi đàn ông của tôi?

Lòng rối như tơ vò, với lại đồ ăn trường này dở kinh khủng!

Nhưng sáng nay tôi đã thấy cô ấy. Cô ấy ở tiểu đoàn 22, 22? Vậy cô ấy là học sinh lớp 22.

Cuộc gặp gỡ kỳ lạ khiến tôi không ngừng lén liếc nhìn cô. Bộ quân phục chỉnh tề mà cô mặc trông chẳng khác gì lính Nhật vào làng!

Sao lại có người không biết mặc quân phục cơ chứ? Hự!

3

Gì chứ? "Lính Nhật vào làng", đây là cách ví von tồi tệ nào của dân khối A vậy?

Tôi lặng người nhìn chằm chằm trang nhật ký. Ký ức ùa về thời gian tập quân sự năm cấp ba, ngôi trường khép kín không được ra ngoài tùy tiện.

Hồi đó quân phục quá rộng, tôi lại không có thắt lưng nên đành dùng dây thừng buộc đại. Nhớ lại những ngày quân sự nắng ba mươi mấy độ, tôi tưởng mình sắp hết hơi, cúc áo lúc nào cũng cài qua loa. Bố đến cổng trường đưa đồ còn chế nhạo tôi giống lính ngụy.

Hóa ra trong mắt người khác, trang phục ấy của tôi trông y như lính Nhật...

Tựa nhẹ vào bàn trong phòng tư liệu, tôi cầm cuốn nhật ký tiếp tục lật giở, tiếng quạt trần kẽo kẹt vang lên.

"7/9/2018 - Âm u - Thứ Sáu"

Kỳ lạ thay, từ sau hôm đó tôi thường xuyên gặp cô gái lấy nhầm chăn.

Tôi vẫn chưa biết tên cô ấy.

Tạm gọi là "Bạn Chăn" vậy.

"Bạn Chăn" có vẻ rất hoạt bát.

Sáng nay tôi lại thấy cô ấy bị huấn luyện viên kéo ra tập đi đều. Hình như do lười biếng khom lưng nên bị phát hiện.

Đã đến ngày cuối cùng của đợt quân sự, tối nay là đêm văn nghệ toàn khối.

Nhiều người xung phong lên biểu diễn.

Huấn luyện viên bảo tôi đẹp trai nên gọi lên sân khấu.

Ngại quá, tôi không dám đi.

Không ngờ Bạn Chăn lại biểu diễn tiết mục.

Cô ấy hát bài "Tình dài giấy ngắn".

Hình như là tên đó.

Nghe cũng hay đấy, cuối tuần về nhà tôi sẽ tìm nghe thử.

"Tình dài giấy ngắn?"

Tôi nheo mắt, giai điệu bài hát xoáy vào tâm trí. Cố nhớ lại mùa hè năm 2018 ấy.

Mùa hè đó, bài hát này đột nhiên nổi như cồn. Ca từ tinh tế chạm vào trái tim, tôi đã thuộc lòng giai điệu từ sớm, chờ cơ hội thể hiện trong đợt quân sự. Nhưng tôi không nhớ mình từng hát bài này lúc đó.

Cũng không ngờ có người lại ghi chuyện tôi hát vào nhật ký, lòng dâng lên cảm giác x/ấu hổ kỳ lạ.

Thật đấy, vừa ngại ngùng vừa kỳ cục.

Tôi lắc đầu xua tan cảm xúc, ép mình đọc tiếp.

"8/9/2018 - Mưa phùn - Thứ Bảy"

Lớp của Bạn Chăn ở tầng bốn, tôi ở tầng một, cách xa quá.

Tôi muốn làm quen nhưng không biết mở lời thế nào.

"Bạn ơi, lấy nhầm chăn rồi, chăn Ultraman của bạn tôi đang đắp nè..."

Nghe có vẻ không ổn, thôi bỏ qua vậy!

Ch*t ti/ệt, chưa tiếp xúc với con gái bao giờ sao? Vẫn chưa quen được.

Hay là hỏi mấy đứa bạn nhỉ!

...

Trường tôi xếp lớp theo điểm thi vào 10, tổng cộng 24 lớp từ 1 đến 24 điểm từ cao xuống thấp.

Điểm thi của tôi chỉ cao hơn điểm chuẩn trường chuyên 3 điểm.

Thế là tôi bị xếp vào lớp 22, phòng học lại ở tầng bốn, mỗi lần đi ăn đều không chạy kịp người ta.

Người viết nhật ký này ở tầng một, chứng tỏ học lực khá tốt. Trí tò mò trong tôi ngày càng lớn.

Người này... rốt cuộc là ai?

4

Tay tôi lật thêm trang.

"13/9/2018 - Nắng - Thứ Năm"

Bị chọn làm lớp phó môn toán.

Tại sao lại thế?

Chẳng lẽ bộ mặt tôi sinh ra đã hợp với toán học?

Vào văn phòng nộp bài tập, thấy danh sách đăng ký văn nghệ chào mừng tân sinh viên của các lớp.

...

Lớp 22: Cố Tiểu Bối - "Hồng trần khách sạn"

Cố Tiểu Bối? Cái tên nghe quen quá.

Đột nhiên ký ức về ngày nhập học lóe lên.

Hình như Bạn Chăn tên là thế.

Tôi nghe bố cô ấy gọi cô nhanh ôm chăn lên lầu.

Cô ấy sẽ biểu diễn tiết mục sao?

Giá như tôi cũng tham gia!

...

Đọc đến đây, ký ức như được mở khóa, dội về cuồn cuộn.

Tôi là người không bỏ lỡ cơ hội, hoạt động cấp ba vốn đã ít, có dịp trải nghiệm điều mới tôi nhất định sẽ thử.

"Hồng trần khách sạn" là ca khúc tôi yêu thích nhất.

Trong đó có lời bài hát tôi rất thích.

"Giữa chốn giang hồ ai nổi danh, riêng ta chỉ vì người cúi đầu."

Tôi lẩm nhẩm hát theo.

"17/9/2018 - Nắng - Thứ Hai"

Thứ Sáu này là đêm chào mừng tân sinh viên, sau đó sẽ được nghỉ Trung thu.

Tuần trước kiểm tra không tốt, đành cắm đầu giải đề.

Dạo này không thấy Bạn Chăn.

Sáng nay nhìn sang dãy nhà đối diện, trên ban công lớp cô ấy.

Cô ấy đang dựa lan can ăn sáng.

Đọc nhật ký của anh ấy, tôi luôn sống lại những hình ảnh xưa, ba năm học như được tái hiện.

Những bậc thang từng bước, căn tin khó nuốt, hành lang hoa tử đằng... tất cả dần hiện rõ.

Trường cấp ba của chúng tôi theo mô hình Hành Thủy, thời gian biểu dày đặc. Suốt ba năm, tôi thường m/ua đồ sáng ở căng tin rồi mang ra ban công lớp ăn, vừa ăn vừa ngắm cảnh dãy nhà đối diện.

Khối chúng tôi có hai dãy nhà riêng, nối với nhau bằng hành lang giữa có màn hình LED.

Danh sách chương

4 chương
15/06/2025 15:35
0
15/06/2025 15:33
0
15/06/2025 15:32
0
16/06/2025 20:53
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu