Cuộc Nổi Loạn Của Con Gái

Chương 7

22/06/2025 05:01

“Trương Chiêu Đệ, tìm ch*t hả!”

“Yên tâm đi, chắc chắn sống lâu loại vo/ng ân bội nghĩa sống dai ngàn năm!”

Tôi ôm tỷ, ôm trai bố đứng bên cạnh gi/ận ch/ửi bới.

Cô gái quả bàn tay vàng.

Tôi hiểu ý tỷ, cô gái bình thường nào nhìn bộ x/ấu xí gia lập chuồn mất.

Nhưng cô còn khuyên giải.

“Trác Việt, đừng chị, ấy cũng mà…”

“Trác Việt, thích người khác x/ấu thế nào, vẫn anh.”

Trời ạ, khiến buồn nôn.

“Tiểu à, hôm nay ngại quá, để tình cảnh thường ngày chị. Cũng lạ thật, chục nhà, bố chục thèm đoái hoài, hôm nay quá nhiệt tình, chắc nhớ nhau đấy, đừng để bụng nhé.”

Nhị nắm tay cầm chắc túi xách.

“Quà gặp có, nhưng quà lỗi đưa. Cái túi nếu thích mà dùng. Chị và tam muội còn chút việc trước, kẻo nữa hàng gọi cảnh sát. Nếu bố bị bắt, cũng chưa chắc chuộc ông ấy đâu.”

Em trai sắp nổi đi/ên, nhưng Tiểu nhanh tay ngăn lại: “Vâng, cẩn thận nhé.”

“Nhị tỷ, thiệt to rồi! Cái túi đắt nhiều!”

Ngồi trên xe, n/ổ máy, kêu “ối dào”.

Chị cười vẻ, xoa đầu tôi: “Đồ ngốc, bao giờ làm thiệt đâu? Đó hàng nhái đấy, còn người khác tặng nữa.”

Nhị bắt đầu phân tích Tiểu Nhan.

“Không nhận túi giả, thích nhưng hiểu. Không hiểu nhân: Thứ nhất chưa hàng thật, cái khó xảy ra, cô Bắc Kinh, chưa thịt lợn cũng lợn chạy chứ?”

“Thứ hai, biết rất giàu, tình huống hôm nay, cũng đeo đồ giả.”

“Vậy giàu nhỉ?”

Không nghi ngờ gì, chính trai thân tôi.

“Họ sự lừa hôn sao?”

“Sao thể?” kh/inh bỉ.

“Hôm nay gây vậy, cô gái thà bị gã lừa, hay âm mưu bọn chắc loại sau.”

“Hộ vẫn tay bố mẹ. bảo liên bá, ông ấy tìm cách.”

“Cũng sao, đời định kết cần làm gì?”

Cuộc xe dừng đó.

Gia thế này, quả tấm gương nào hôn nhân mang hạnh phúc phụ nữ.

“Đại em, nhưng vẫn nên báo biết.”

Nhị nói, thực đang chuẩn bị hôn.

Anh tính tốt, nhưng xa, mà gái hỗ trợ gì, còn thường xuyên hút m/áu. Anh gì, nhưng anh chịu.

Hơn suốt nay bận ki/ếm tiền, con. Rõ ràng thành quả chung vợ chồng, nhưng chỉ mỗi anh công.

“Bà đi/ên kia xúi theo sớm nên rồi.”

Theo lời tỷ, hàng gây trước.

Nhưng giờ tay trắng, lý là: sinh cháu trai họ.

“Mẹ ấy trọng nam kh/inh nữ, giống y bố mình. Dù sinh con gái, chắc cũng bị gh/ét đời ta.”

“Đại sao?”

“Dạo ấy mệt lắm, đang thu thập cứ. Chắc chắn nhưng b/ắt n/ạt gái người, cắp tài sản chị, hỏi đồng ý không.”

“Chị ơi, đến bao giờ mới thoát khỏi nỗi gia gốc gây đây?”

Dừng xe, mở chỉ hít thở sâu.

“Sớm thôi, lần lên Bắc chính để cái rá/ch kia để nuôi đi, cần u/y được.”

11

Nhưng bố ràng vậy.

Em trai hoàn toàn x/é nhau, còn thơ bộ.

“Mày đừng quên, Trương Mộng Nam, tất nên mới bị giữ lại.”

Vì tôi? lẽ vì sự lam và vô liêm sỉ các người sao?

Tôi nhìn mình gương, nghe tiếng phòng ngủ vẻ hát vu vơ, cười.

“Trương Trác Việt, nghe đây, tự thi học Thanh Hoa, thi công chức. Tiền, ba tao một xu, 18 tuổi rồi, bám tìm bố mày!”

“Mẹ mày, cũng bố sao?”

“Bố tao? nếu chọn, tao cũng bố thế, càng thằng tai hại mày!”

Cúp máy, quay đầu dựa cười nhìn tôi.

“Nhị tỷ…”

“Đi ngủ đi, mai tuần, Bắc Kinh.”

Sáng hôm đến Thiên Môn, Tử Cấm Thành, công Thiên Đàn.

Hai mỗi người một xiên hồ lô, vẻ con.

“Tiền xưa học giỏi, học hành xuất nên dành hết ki/ếm học.”

“Chị, hồi hiểu chuyện, làm lòng.”

Nhị lắc dựa vai ánh nắng khiến nheo mắt:

“Hồi cũng chắc, chỉ học giỏi, ông trời cũng mình một lối thoát chăm chỉ ít nhất cũng đến nỗi cơm ăn.”

“Nhưng mà nói, nếu Bắc Kinh, ủng hộ. Chuyện m/ua nhà, cố gắng.”

Tôi chưa ra, việc bỏ Bắc đáng tiếc. So lực và cô đơn nơi đây, mong bên các hơn.

Khoảnh khắc áp, luôn bị kẻ vô duyên làm phiền.

Danh sách chương

5 chương
05/06/2025 19:39
0
05/06/2025 19:40
0
22/06/2025 05:01
0
22/06/2025 04:59
0
22/06/2025 04:58
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu