「Em cô nhìn thẳng mắt hỏi.
Chúng sát nhau mức hơi thở nhau. Gần thế mà vẫn xa vời vợi.
Đôi mắt đẹp chợt mờ chớp mắt một cái vô h/ồn: 「Cô tượng kết lý tưởng.」
Tôi gi/ật mình, vội vàng trượt khỏi đùi anh. Anh ngơ ngác nhìn theo: 「Sao thế?」
Tôi cúi đầu, nước mắt lấp lánh: sao, em đi làm biểu mẫu đây.」
Bước khỏi phòng, thẳng cửa hàng tiện lợi m/ua cả chục bia rồi check-in khách sạn.
Khoảng một tiếng sau, thoại liên hồi. Tất cả đều Kỷ Vân tắt máy, ngửa cổ tu ực một hơi.
Từ tầng cao khách sạn nhìn xuống, thành phố hoa lệ thu gọn khung cửa kính. hiểu rõ giữa Vân Trạch sẽ chẳng bao có sự bình đẳng. cứ ngây ngô tin rằng sự đặc dành mình mãi mãi.
Anh hiểu yêu, mắc chứng rối lo/ạn cảm xúc. ở lâu hơn, sẽ thể nói sẽ Thẩm U vì cô phù hợp.
Vậy thì gì? Ngay cả khi nguyện làm búp bê kính, cũng chẳng mình tôi.
Nước mắt lặng rơi. đi.
11
「Em đi đâu cả đêm?」
Vân Trạch nhíu gi/ận dữ bước Bộ vest nguyên từ hôm qua, quầng thâm dưới mắt chứng tỏ thức trắng đêm.
Tôi biết kén giấc ngủ. Từ ngủ cùng tôi, mới chợp mắt dễ dàng. tôi, vật vã.
Tôi lặng thinh.
Anh quát gi/ận dữ: 「Sao về nhà?」
Nhà Với búp bê, đó tổ ấm son?
Anh sát, mũi giày mũi tôi: 「Vì nói một mà biến mất?」
Tôi ngẩng 「Đây nhà em.」
Anh cười khẩy: thự Kỷ gia, em còn nơi nào để về?」
Lần gọi tên đầy đủ: 「Kỷ Vân Trạch, nghĩ em dám đi sao?」
Ánh mắt lạnh băng quét mặt tôi: dám?」
「Tại không?」Tôi nhượng bộ.
Giọng đóng 「Tất cả em có đều do ban. Nếu dám trốn cả thành phố sẽ chỗ thân!」
Nhìn đàn ông phả hơi lạnh, từng lòng nhìn tôi, thấy kiệt sức. Anh bao trọng nỗ lực Con dịch mới chúa tể Kỷ gia sự.
「Em mệt rồi. Anh vợ, ép nữa.」Giọng rời.
Anh lùi phắt một bước, nghiến răng: 「Dù cũng hòng bỏ đi.」
Tôi lặng Đã rời c/ầu x/in thần để chóng đổi ý.
Nhưng vô ích. Lễ đính Vân Trạch Thẩm U được bố. Họ sẽ kết hai tháng.
Thẩm U xuất hiện càng khi cô muốn thân mật hơn, phát hiện sự bất thường Vân Và đổ lỗi tôi.
Cô hẹn nhà hàng sang trọng.
「Tiểu thư Vưu, những tin đồn giữa cô Trạch đều nghe hết rồi.」Thẩm U vòng vo.
Ánh mắt sắc lẹm, thấy vẻ từ cô ta.
「Dù giả, hy vọng cô tránh xa ấy. cưới, cô sẽ thành tiểu tam đích danh.」
Tôi thấy Thẩm U đáng thương. Cô vẫn ảo về Vân Là cô khuyên:
「Tiểu thư chuyện giữa Kỷ phức tạp. cô thấy xử cô cũng sao?」
Cô cảnh 「Ý cô gì?」
Tôi mỉm cười: 「Kỷ từng động thân mật cô, cực đại ôm. Không thấy quái sao?」
Thẩm U ngượng đỏ mặt, nhưng chóng phản pháo: 「Đó tôn trọng cô làm sánh được!」
Thôi, khuyên nữa. Mọi đã xong, đi.
12
Trước khi làm một việc cùng:
Ngủ Kỷ Vân Trạch.
Từ năm 18 chúng đã chung giường. ngủ theo nghĩa Vân Trạch có đủ đặc điểm nam văn c/ứu đẹp trai, khuyết tật tâm lý, sang chấn tuổi thơ, ngủ, gh/ét tiếp thịt.
Nụ giới hạn lớn nhất chúng tôi.
Nhưng đã tỉnh ngộ: mình c/ứu rỗi anh. Chí ít, có thể thành kẻ cư/ớp đi thân bạch rồi biến mất.
Sinh nhật tự tay làm bánh kem, mì trường Chuẩn nhiều rư/ợu.
Có nhờ di truyền từ tên bố rư/ợu mình, lượng cực tốt. Sau cãi vã, đây xử dịu dàng Vân Trạch trở lại.
Bình luận
Bình luận Facebook