Cha mắc c/ờ b/ạc chục triệu rồi b/án cho chủ sò/ng b/ạc. trốn, chui vào thùng Tại đây gặp tiểu mắc rối lo/ạn cảm xúc. ấy khoanh nghễ: 'Tôi hết tiền cho cô, cô làm búp của nhé?'
01
Năm 15 đứa mồ côi dù vẫn cha mẹ.
Họ nghiện c/ờ đ/á/nh nhà cửa, xe cộ cả tôi.
Suýt nữa bị b/án cho chủ sò/ng nhưng đã trốn thoát.
Từ đứa lang thang có cha mẹ, đứa lang thang cha mẹ.
Ngày đầu chạy trốn, tưởng mình được.
Ngày thứ ba, giống hình người.
Đến ngày thứ bị đám lang thang khác đ/á/nh, chui vào thùng rác.
M/áu mũi chảy ròng ròng, mùi tanh lợm gắt nỗi mùi thối của rác.
Cho bị xe đ/âm, thùng rác lăn hai vòng, làm đổ đống rác lộ ra tôi.
Tôi đầu bất lực nhìn chiếc Porsche đen đ/âm mình.
Một niên cao hơn nửa đầu bước xuống.
Đôi mắt đen như lấp lánh ánh sao.
Cậu nhăn gh/ê t/ởm, rồi dán mắt vào tôi.
Trong khoảnh khắc nín thở vì mùi hương từ người cậu.
Mùi hương xa lạ với này.
Tôi lùi lại, nghe bảo quản 'Đem cô ta về. con búp này.'
Cậu xe, để người đàn ông vest giải hậu sự.
Người này nói niên tiểu tập đoàn Kỷ Kỷ Trạch. Nếu theo tập đoàn nhận nuôi tuổi trưởng thành.
Dù cũng biết tập đoàn Kỷ đế lớn nhất phố A.
Nhà họ Kỷ có người kế duy nhất.
Nhưng ngờ Kỷ tiểu trời cho mắc rối lo/ạn cảm xúc.
Quản nói với tôi, hiếm đòi hỏi thứ gì, mà ngoại lệ ngay lần đầu gặp mặt.
Khách quan mà nói, lúc đó bẩn thỉu hôi hám, chẳng giống búp tủ kính chút nào.
Nhưng nhất bắt làm búp bê.
Tôi biết theo họ về bị nên r/un r/ẩy theo về dinh thự tiểu biệt thự nửa lưng chừng núi.
Vân chung, nhưng búp của cậu.
Quản mỗi ngày nhưng ngủ lại.
Đó quy định.
Ông ta tôi: nghe lời gia.'
Tôi gật đầu mơ hồ, từ đó hình khái niệm: ở vị thế cao hơn gấp vạn lần, tồn tại chống đối, chạm vào.
Ngày đầu, ngoài cửa rất cho đồ ngủ bước xuống.
Cậu nhìn lấm lem, đôi mắt như thủy tinh mà lạnh lẽo: 'Đi tắm.'
Tôi dẫn đầy hơi nước xong.
Tôi rửa sạch rồi cẩn dọn tắm.
Bước ra ngoài lo âu, sợ đi.
Nhưng đã ngủ say giường.
Nhìn hai chúng tôi, giống búp nâng niu.
Nhưng sinh ra đã tiểu gia, chứ phải đồ cho ai.
Tôi cúi đầu, ngủ đi thảm.
02
Hôm sau, bị đạp tỉnh giấc.
Vân dẫm chân người, đầy bực dọc.
Thấy chân: ở đây.'
Tim thót đổi ý sao?
'Cô phải ở búp bê.'
Tôi thở phào. Kỷ tuy cùng tuổi nhưng cư xử như con, nên sợ lắm.
Cho bị vào 'phòng búp kinh dị như phim m/a.
Đèn mờ ảo, la liệt búp đủ kiểu, cả những bộ Thậm chí có cả tiêu động vật ngâm formalin.
Tôi bị đẩy vào, sau lưng vang khóa 'cách'.
Trải qua ngày k/inh h/oàng, từ kh/iếp s/ợ đói lả. Căn á/c mộng.
Khi cửa mở, đó.
Cậu bước vào, kiểm tra thứ.
Rồi tôi.
Đôi mắt đen nhánh ánh đèn chăm nhìn khiến lùi lại.
Cậu ngơ 'Sao tránh?'
Tôi im dậy.
Sợ đi, vội vạt áo.
Cậu quay lại, mắt ánh gh/ê t/ởm.
Tôi thều thào: 'Em... sắp ch*t đói...'
Vẻ chợt đơ ra. quỳ xuống, dùng d/ao rạ/ch ngón tay.
M/áu đen chảy ra. đưa tôi: 'Ăn đi.'
Ngước nhìn, đôi mắt quạnh ánh đèn.
Tôi oà khóc: 'Xin... dọa nữa...'
Căn chìm vào im Khi đầu, rõ sự bối rối mắt cậu.
Bình luận
Bình luận Facebook