Chú Bạch Tuộc

Chương 5

16/06/2025 08:57

『Nhiệm vụ bí mật, không thể nói với em.』

Tôi ậm ờ không nói gì trong điện thoại.

『Chương Út, một tuần chỉ có mười phút gọi điện, em định dành hết để gi/ận dỗi à?』

『Anh không thể mãi dùng chiêu này để đe dọa em.』

『Ai bảo chiêu này hiệu quả chứ, haha.』

『Giờ anh đang nói chuyện với em nhưng tất cả đều bị ghi vào sổ tay ghi h/ận rồi đấy.』

『Được, lần tới gặp mặt cứ tìm anh trả th/ù!』

『Tiền của anh em đem m/ua nhà rồi.』

『Gọi là tiền của anh sao được? Phải gọi là tiền của chúng ta chứ.』

『Ờ.』

『M/ua ở đâu? Tiền có đủ không?』

『Khu công nghệ cao, em tự bỏ thêm ít vốn.』

『Vậy anh cố gắng hơn, cố năm nay nhận thưởng để bù vào chỗ thiếu của em.』

『Dù sao cũng là của chung mà.』

『Ừ, của chung.』Anh cười rất tươi.

Bên cạnh anh có người hò hét gọi "chị dâu".

Anh quay sang nói mấy tiếng "biến đi biến đi", rồi lại áp vào ống nghe:『Chương Út, anh muốn hỏi, giờ anh viết báo cáo xin kết hôn được chưa?』

『Dụ Thừa Hoài, em còn chưa kiểm tra hàng đấy.』

Anh cười:『Biết rồi, vậy anh nộp đơn trước vậy.』

『?』

『Hàng chuẩn loại A tuyệt đối.』

『Cút ngay đi.』

...

5

Tiền của anh đều đổi bằng mạng, một triệu giờ nhìn thì nhiều nhưng năm năm, mười năm sau thì sao?

Đến lúc đó chắc số tiền này đặt cọc nhà ngoài tam hoàn Thành Đô còn không đủ.

Khu công nghệ cao đang là khu vực hot, vừa hay em đủ điều kiện m/ua nhà nên chọn căn hộ second-hand.

Cho thuê lại, mỗi tháng thu về hơn bốn nghìn, tiền gửi lại vào thẻ lương của anh, sau này cần dùng đến cũng không mong ki/ếm lời nhiều, ít nhất giữ được vốn một triệu.

Em trả căn hộ thuê chung, dọn vào căn hộ studio anh m/ua tặng, mỗi tháng gửi 2000 vào thẻ anh coi như tiền thuê.

Đây là cách quản lý tài chính an toàn nhất em nghĩ ra cho anh.

Để sau này anh xuất ngũ, ít nhất không túng thiếu.

Em đã thấy quá nhiều người cống hiến cả đời cho đất nước rồi sống nghèo khổ, em không muốn anh như thế.

Lúc chuyển nhà, bạn tới giúp.

『Không phải có bạn trai siêu đẹp trai sao? Chuyển nhà cũng không tới giúp?』

『Bạn trai em là quân nhân, không thể tùy tiện rời đơn vị.』

『Ôi chị quân nhân, chị thật vĩ đại.』

『Không còn cách nào, ảnh quá đẹp trai.』

『Chắc cũng phải thế.』

『?』

『Không thì sao chị cam tâm sống đ/ộc thân như uống mật ong.』

Căn hộ cách công ty mười phút lái xe.

Chỗ đậu xe anh cũng đã thuê sẵn dưới tòa nhà.

Về đến nhà đèn vẫn sáng, tưởng mình quên tắt sáng nay.

Bước vào phòng khách nghe giọng nam trầm đang ngâm nga.

Em nhận ra có thể anh đã về, nhanh chân lục khắp nhà nhưng không dám gọi, sợ là ảo giác, sợ không ai đáp lời.

Cuối cùng tìm thấy anh trong bếp.

Anh đang nấu ăn, nở nụ cười hướng về em.

『Chương Út, em mất hơn 20 giây mới tìm thấy anh.』

Em lao vào lòng anh.

Nước mắt như suối.

『Thôi nào, đừng khóc nữa.』Anh vỗ nhẹ lưng em,『Anh nấu cơm rồi, không biết em có thích không.』Em bậm môi ngước nhìn, những lúc một mình tưởng không sao, nhưng gặp anh lại thấy tủi thân vô cùng.

Trong lòng anh có tổ quốc, anh là người đáng yêu nhất, anh dành hết thời gian có thể cho em.

Sao em vẫn chưa hài lòng? Em thật là con bé tham lam đáng gh/ét.

Chúng tôi hôn nhau.

Nụ hôn mặn chát, ngập trong nước mắt, dù mùi chanh thanh mát trên người anh cũng không át được vị đắng trên môi.

『Ăn cơm trước hay kiểm hàng trước?』Anh hỏi.

『Cơm ngày ba bữa, anh em cả năm gặp mấy lần?』

Anh bật cười haha:『Chương Út, anh thích em lắm.』

Anh dẫn em vào phòng tắm.

Buồn cười thay, vì thời gian quý giá, chúng tôi bỏ qua cả sự ngượng ngùng lần đầu cởi bỏ, lao thẳng vào cuộc yêu, từng cử động đều tranh thủ thổ lộ yêu thương.

...

Khi thủy triều lên xuống, anh thì thầm bên tai:『Chương Út, anh yêu em.』

Đến lúc ăn cơm đã là ba giờ sáng.

Anh nấu ăn khá ngon nhưng bản thân anh có vẻ còn hấp dẫn hơn.

『Mai cuối tuần có tăng ca không?』

Em lắc đầu, dù có ca cũng xin nghỉ vì anh về.

『Mai về nhà anh nhé?』

『...』

『Đừng lo, mọi người đều rất dễ gần.』

Em biết, nhà anh toàn người chính trực đáng yêu nên gật đầu đồng ý.

Hôm sau tới nhà anh, anh cũng chất đầy hành lý quà cáp nói là em chuẩn bị.

Mẹ anh nắm tay em hỏi han, hỏi khi nào gặp phụ huynh em, hỏi lễ nghi cưới xin.

Bà nói trước nay muốn gặp em nhưng sợ đường đột làm phiền.

Lúc về, mẹ anh đưa phong bì đỏ dày như gạch.

Em nói muốn nuôi chó cho đỡ buồn khi một mình.

Chiều cùng ngày anh nhận nuôi giúp em một chó nghiệp vụ đã giải ngũ.

Đứng lên cao gần bằng em.

Em đặt tên nó là Đại Ngư.

Dụ Thừa Hoài bĩu môi:『Nó tên Đại Ngư vậy anh tên gì?』

Em bảo anh là Thái Ngư.

Anh bảo em đừng chơi chữ bậy bạ.

Thật ra trong tiếng Thành Đô, "Thái" là cấp so sánh hơn của "Đại", tại anh tự suy diễn đổ thừa em.

Cuối cùng em nhượng bộ, đổi tên chó nghiệp vụ thành Cẩu Đại Ngư.

Nhưng anh càng nhăn nhó hơn.

6

Suốt thời gian này em điền vô số giấy tờ: Biểu điều tra hôn nhân, Báo cáo xin kết hôn, Đăng ký tình hình người yêu cán bộ...

Đến bệ/nh viện phụ sản khám bị người va phải làm rơi hồ sơ. Em vội nhặt lên xem có dính bẩn không, sợ không đạt yêu cầu, may mắn vẫn sạch sẽ.

Anh mang hồ sơ đã đóng dấu về đơn vị, nói chừng nửa tháng nữa sẽ có giấy đăng ký kết hôn.

Em hỏi liệu có trục trặc gì không.

Anh đáp không, ba đời nhà em đều được điều tra kỹ rồi, giờ chỉ là thủ tục, cấp trên còn sốt ruột hơn vì cả đội toàn FA...

Danh sách chương

5 chương
16/06/2025 09:00
0
16/06/2025 08:58
0
16/06/2025 08:57
0
16/06/2025 08:55
0
16/06/2025 08:53
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu