Rồi tôi gặp Lục Tư Niên. Nếu là trước kia, mỗi lần gặp hắn, Cố Hành Tri hoặc kéo tôi đi đường vòng tám trăm dặm, hoặc muốn chọc m/ù mắt tôi. Hôm nay khác hẳn, hắn không những ôm tôi tiến thẳng về phía Lục Tư Niên mà còn bước những bước kiêu ngạo, mặt mày hớn hở như vừa trút được gánh nặng. [Thật trùng hợp quá, đồng học cũ.] Đừng nói là tôi, ngay cả Lục Tư Niên cũng sửng sốt. Nếu trước đây Cố Hành Tri chủ động chào hỏi hắn như này, chắc trời phải đổ mưa m/áu. [Chào... hai người cũng đến ăn cơm à?] [Tôi đi cùng D/ao Dao lên lớp, tiện thể ăn luôn. Hay chúng ta dùng bữa cùng nhau?] ...Anh hỏi ý kiến tôi chưa? Thế là bạch nguyệt quang và người yêu hiện tại cùng ngồi chung mâm, không chỉ tôi mà ngay cả Lục Tư Niên cũng lo sợ Cố Hành Tri bỏ th/uốc đ/ộc vào đồ ăn. Cố Hành Tri thoải mái nhất, lúc véo tay tôi, lúc lau miệng cho tôi, diễn xuất đỉnh cao đến mức ai cũng tưởng tôi là đứa bất lực. Lục Tư Niên muốn đội mặt xuống đĩa cơm, nhưng Cố Hành Tri thi thoảng lại chủ động giao tiếp, buộc hắn phải ngẩng đầu xem màn kịch thái quá. [Hai người tình cảm thật tốt.] Không biết Lục Tư Niên đã vắt óc thế nào để thốt ra câu xã giao này, nhưng tôi biết nếu không nói thì Cố Hành Tri sẽ còn diễn tiếp. [Ừm.] Cố Hành Tri gắp cho tôi đũa rau, [Hôm nay là kỷ niệm 13 ngày yêu nhau của tôi và D/ao Dao.] Tôi đã ở bờ vực phát đi/ên, thực sự muốn mở n/ão hắn ra hỏi: Đại ca, 13 ngày có gì đáng kỷ niệm? Lục Tư Niên cũng phát gh/ê, bị cơm nghẹn cổ ho sặc sụa. [Khục khục, chúc mừng hai người. Tôi cứ tưởng hai người quen nhau từ cấp hai.] Lần này đến lượt Cố Hành Tri ngơ ngác, nhưng hắn ứng biến nhanh: [Ừ, D/ao Dao không thích yêu sớm nên giờ mới công khai.] Lục Tư Niên im lặng hồi lâu, nghĩ mãi mới nói: [Hai người ăn từ từ nhé, bạn gái tôi còn đợi tôi đưa cơm.] [Anh có người yêu rồi!] [Anh có người yêu rồi?] Tôi và Cố Hành Tri đồng thanh, chỉ khác là tôi kinh ngạc còn hắn hoài nghi. Lục Tư Niên cười ngượng ngùng: [Cũng mới quen không lâu.] 20. Lục Tư Niên đi rồi, tôi vẫn chưa tin nam phụ chính thức của mình đã có người yêu. Trong nguyên tác, tôi phải chia tay hợp tan với nam phụ để thúc đẩy cảm tình nam nữ chính. Giờ đỡ rồi, tôi không cần làm chó săn, hắn cũng không cần đ/ộc thân. Khi tôi tỉnh táo lại, thấy Cố Hành Tri mặt lạnh như tiền, ánh mắt soi mói. [Hừ, người trong tim có người yêu khiến em mất h/ồn thế à?] Oan uổng quá! Tôi nịnh hắn: [Người trong tim em đang yêu em đây này.] Hắn hừ mũi, sắc mặt hơi dịu nhưng chỉ được chút xíu. [Chiêm Lộ D/ao, có phải em đến với anh vì Lục Tư Niên có người yêu không?] Không có chuyện đấy nhé! [Đếch, lúc nãy em còn bất ngờ hơn anh.] Hắn mới chuyển gi/ận sang vui, nhưng vẫn quen miệng dạy dỗ: [Cấm ch/ửi thề!] [...] Tôi thở dài, quyết định nói rõ: [Hơn nữa, em chưa từng thích hắn.] [Vậy trước đây em nói thích mặt hắn?] [Đấy là nói dối...] [Làm sao anh biết bây giờ em không lừa anh?] [...] Tôi suy nghĩ, hỏi hắn: [Mấy năm nay, anh thấy em tặng quà sinh nhật hắn bao giờ chưa? Vì em còn không biết sinh nhật hắn ngày nào.] Nói cách khác, tôi không quan tâm Lục Tư Niên. Nhưng sinh nhật Cố Hành Tri năm nào tôi cũng có mặt. Tôi biết, Cố Hành Tri hẳn rất bối rối vì sao tôi lừa hắn lâu thế. Nhưng không hiểu vì sao, hắn né tránh vấn đề này, không truy đến cùng. Hắn chỉ thở dài, x/ấu hổ gãi đầu: [Vậy lúc nãy anh như thằng đần hả?] Tôi cũng thở dài: [Không phải đần, là trà xanh.] 21. Một chiều hắn đợi tôi dưới ký túc xá đi ăn, vừa thấy tôi liền kéo tay thì thầm: [Em biết anh vừa thấy ai không?] Tôi nhìn quanh hỏi nhỏ: [Ai?] [Lục Tư Niên.] Tôi đứng thẳng người chán nản: [Thấy hắn có gì lạ?] [Hắn vừa đứng đây đợi bạn gái!] [Rồi sao?] Tôi không hiểu, không đợi bạn gái ở cổng ký túc nữ thì đợi ở đâu? [Hắn thật có bạn gái!] [...] [Lần trước hắn đã nói rồi, ai rảnh lừa anh làm gì.] Hắn thở dài: [Anh yên tâm rồi.] [...] Hắn yên tâm, tôi thì không! Hai hôm sau, tôi đến trường hắn dự lớp, thấy một cô gái ngồi sát bên hắn, suýt đẩy hắn dính vào tường. [Công thức này thay vào chỗ này...] Cố Hành Tri dịch ra xa, nhíu mày: [Cô ngồi xa chút, tôi hết chỗ rồi.] Cô gái vẫn cười: [Tổ trưởng, em cận thị, ngồi xa không nhìn chữ được.] [Cô...] [Cô nhìn rõ tôi không?] Tôi đứng cạnh hỏi. Cô ta ngẩng lên gi/ật mình, nhưng không hỏi tôi là ai, mắt láo liên. À, thì ra biết tôi là ai rồi, cố tình mà. Tôi chỉ vào mình, rồi chỉ Cố Hành Tri: [Tôi là bạn gái cậu ấy, nhìn rõ thì tránh chỗ đi.] Cô gái đỏ mặt tía tai: [Em... em đang nhờ tổ trưởng giảng bài, chưa xong, chị đợi chút đi.] Tôi gật đầu: [Ừ, không sao, em ngồi giữa hai chúng tôi đi, tiện anh ấy giảng bài, cũng tiện em nhìn rõ tôi là bạn gái cậu ấy.] Mấy nam sinh phía trước hò hét: [Gh/ê thật!]
Bình luận
Bình luận Facebook