Người Phụ Nữ Phi Thường Đến Tây Vực

Chương 10

13/07/2025 07:14

“Tạ Bệ hạ.”

Trước khi rời đi, hắn nhìn ta một cái thật sâu, đầy tiếc nuối, “Giá như, ta có thể gặp nàng sớm hơn thì tốt biết mấy.”

“Chúng ta gặp nhau đâu có muộn đâu.” Ta đáp lời hắn.

“Vẫn là muộn rồi, phải sớm hơn nữa mới được.”

“Sớm đến mức nào?”

“Lúc nàng còn tin vào tình yêu, lúc nàng còn kỳ vọng vào hôn nhân…”

Chương 13: Kỳ nữ lên đường tới Tây Vực

—— Hoàng thượng rất tốt, nhưng ta cũng chẳng kém.

Lúc Kim Chi tỏ ra thương tiếc cho ta, ta đã trả lời nàng như vậy.

Nàng nghĩ tới năm xưa khi ta xuất giá, đã chuyển cả khuôn viên tới Trường An, lần này nàng lại muốn bắt chước, đem cả khu vườn Dương Châu dời sang Tây Vực.

Ta ngăn nàng lại.

“Hãy mang nhiều bạc lẻ đi, có tiền thì gì chẳng m/ua được, thợ thuyền gì chẳng thuê nổi. Ta đây, không còn là cô tiểu thư ngày trước hễ đi xa là bồn chồn lo lắng nữa rồi.”

Ngày lên đường, con trai ta tới tiễn biệt.

Nó không theo ta tới Tây Vực, nó muốn ở lại Trường An, cống hiến cho quốc gia.

“Con thuộc dân buôn, không được dự thi khoa cử, đường làm quan sẽ khó khăn gấp trăm lần người khác.” Ta đầy tiếc nuối dặn dò nó.

Dương Kiên mười lăm tuổi, đúng lúc niên thiếu kh/inh cuồ/ng, “Con không sợ, mẫu thân thân là nữ nhi còn làm quan được, con thân nam nhi, tất sẽ có thành tựu.”

“Kỳ thực.” Ta do dự một chút, “Còn một cách nữa, nếu sau này con không nhận ta làm mẹ nữa thì…”

“Mẹ, đừng nói nữa, là mẹ ban cho con sinh mệnh, niềm hạnh phúc lớn nhất của con đời này chính là gặp được mẫu thân.”

Mặt Dương Kiên lộ vẻ bịn rịn, “Mẹ, con vì có mẹ như người, cảm thấy vô cùng vinh dự. Đợi khi con có con cái, con sẽ bắt đầu viết tộc phổ. Tộc phổ nhà họ Dương chúng ta, sẽ bắt đầu từ mẹ.”

Dần dà, mắt ta rưng rưng lệ.

Thật tốt quá, về sau, tên của ta cũng có thể xuất hiện đầy đủ trong tộc phổ rồi.

Mười lăm năm trước, ta sinh nở không thuận.

Đứa trẻ ra đời toàn thân tím tái, đã tắt thở từ lâu.

Đó là khoảnh khắc tuyệt vọng nhất đời ta.

Ấy vậy mà có người sinh con xong, vứt bỏ nó.

Tuyết rơi lả tả, không biết nó nằm trước cổng viện ta bao lâu.

Kim Chi bồng nó tới lúc nó lạnh run toàn thân tím ngắt, ta cùng nó trong chăn trần truồng ôm ấp, dùng hơi ấm c/ứu sống nó trở lại.

Từ đó, nó tên Dương Kiên.

Trở thành con trai ta.

Từ đó, ta là một nữ tử, không chồng, cũng không có con đẻ của chính mình.

Nhưng tất cả những điều ấy, không ngăn cản ta trở thành một nữ nhân ưu tú.

Không ngăn cản ta yêu thương những đứa trẻ khác, yêu quãng đời còn lại, yêu thế giới này.

Hằng Nghị không tới tiễn ta.

Lần chia tay này, có lẽ là cả đời.

Hắn sai quan nhân trong cung đưa tới một phong thư.

Trên đó viết—— Nàng là sự giáo dưỡng khiến trẫm tự hào nhất đời này.

Ta xem xong, cất thư vào hộp, giữ gìn cẩn thận.

Kỳ thực, ta lại cảm thấy, thời điểm gặp hắn vừa khéo.

Hắn còn là Thái tử, cần người tài năng dị sĩ; còn ta, không còn kỳ vọng tình yêu, không còn mong chờ hôn nhân.

Hai chúng ta gặp nhau như thế, mới thật sự là xứng đôi.

Xe ngựa gian nan hơn ba tháng, cuối cùng từ Trường An tới Tây Vực.

Vén rèm lên, đ/ập vào mắt là đủ loại người trang phục khác nhau, cùng nền văn hóa đa dạng phồn vinh.

Kim Chi ngồi cùng ta trên xe ngựa, ôm một chiếc hòm lớn.

Nàng nói, “Phu nhân, ngài mang nhiều đồng tiền như vậy để làm gì? Bất tiện lắm thay.”

Ta cười, “Rải đi.”

“Hả?”

“Hả gì, mau rải đi.”

“Ừ.” Kim Chi không hiểu, nhưng nàng vẫn làm theo, mở hòm tiền, đồng tiền tròn xoe nhanh chóng lăn xuống khe cửa xe ngựa.

Sau khoảnh khắc tĩnh lặng ngắn ngủi, bên ngoài xe ngựa bỗng sôi sục.

“A, là tiền, là đồng tiền kìa…”

Vô số người xô tới, đuổi theo xe ngựa của ta chạy, hò hét.

“Đây là người gì vậy, sao lại rải tiền giữa phố thế?”

“Hình như là Tân nhiệm Ấn Lệnh Thị Thự.”

“Nghe nói còn là một nữ tử.”

“Trời ơi, nàng tên gì nhỉ…”

“Tên Dương Khiên đấy!”

Bên ngoài càng náo nhiệt, Kim Chi càng rải hăng say.

“Phu nhân, tại sao ngài lại rải tiền? Trật tự bên ngoài lo/ạn hết cả rồi.”

Ta nghe tiếng đồng tiền lăn rơi, nghe bách tính bên ngoài bàn tán hai chữ “Dương Khiên”.

“Bởi vì—— ta muốn thương nhân Tây Vực nghe thấy thanh âm của ta, để cả con đường tơ lụa này, đều chảy tràn tên tuổi của ta.

Ta không chỉ muốn tên tuổi nữ nhi ghi vào tộc phổ trăm năm, càng muốn tên tuổi nữ nhi ghi vào sử ký ngàn năm!”

Danh sách chương

3 chương
13/07/2025 07:14
0
13/07/2025 07:11
0
13/07/2025 07:09
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu