Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
- TocTruyen
- Mèo nhỏ thích ăn Quýt
- Nam Hòa Sơ Sơ
- Chương 8
Vì tôi cảm thấy mình dường như đang yêu đến ch*t đi được...
24
No nê xong xuôi, tôi trở về phòng ngủ. Nhưng vì lạ giường trằn trọc mãi không sao ngủ được, đành bật dậy ra phòng khách định xem phim.
Trong phòng khách đã có một người ngồi đó. Trước mặt anh là chiếc máy sưởi tỏa hơi ấm nhè nhẹ giữa đêm khuya. Thoáng chốc, tôi ngỡ như quay lại lần đầu gặp Nam Hòa - cùng một khung cảnh ấy. Chỉ khác là hồi đó tôi còn tưởng anh sẽ là "chị dâu tương lai" của mình.
Nam Hòa vẫy tay gọi tôi: "Sơ Sơ, lại đây nào".
Tôi như bị thôi miên, từng bước chân nặng trịch tiến về phía anh. Đôi tay lạnh ngắt bỗng chìm vào hơi ấm khi Nam Hòa kéo tay tôi hơ lên máy sưởi. Từng luồng khí ấm xua tan giá lạnh.
"Sao tay em lạnh thế?"
Thể trạng tôi vốn yếu, mỗi mùa chuyển giao đều ốm lên ốm xuống. Mùa đông đến, đôi tay dù có đeo bao nhiêu lớp tất vẫn lạnh ngắt, nhiều đêm ngủ dậy chân tay vẫn như bọc băng.
"Có lẽ do cơ địa ạ."
Nam Hòa không buông tay tôi mà còn dùng tay kia bao trọn lấy đôi bàn tay nhỏ trong lòng bàn tay ấm áp của anh: "Sơ Sơ có muốn biết bí mật của anh không?"
Nụ cười anh tỏa sáng như sao trời. Tôi gật đầu.
Giọng Nam Hòa vang trên đỉnh đầu tôi: "Hồi nhỏ anh từng bị b/ắt c/óc. Bọn chúng nh/ốt anh trong cũi sắt tối om, chẳng phân biệt được ngày đêm. Từ đó anh sợ bóng tối, đặc biệt là không gian kín."
Anh kể chuyện k/inh h/oàng bằng giọng điệu thản nhiên khiến lòng tôi quặn thắt. "Giờ đã ổn rồi mà. Nếu có sợ, anh cứ gọi em nhé?"
Nam Hòa nheo mắt cười, hàng mi in bóng dưới đèn: "Sơ Sơ đã biết bí mật của anh. Thế là không thoát được nữa đâu".
25
Kỳ thi sơ tuyển trôi qua suôn sẻ. Tôi tập trung ôn thi vòng phỏng vấn. Nam Hòa ngày càng hay tìm cớ đến trường gặp tôi, thường xuyên rủ tôi đi ăn dạo phố.
Một lần đang đợi đèn đỏ để sang đường gặp anh, có chàng trai bảnh bao tiến đến đỏ mặt hỏi: "Cho mình làm quen được không?"
Cảnh tượng quen thuộc khiến tôi liếc nhìn Nam Hòa. Ánh mắt anh tối sầm như giếng cạn, bước từng bước chắc nịch tiến về phía tôi. Nhớ lại lần trước anh còn khuyến khích tôi kết bạn, tôi vội vàng từ chối.
Bàn tay ấm áp của Nam Hòa đặt lên vai, kéo tôi vào lòng: "Không được đâu". Giọng anh ngạo nghễ vang lên khiến tim tôi lo/ạn nhịp. Tư thế này như thể tôi đang bị anh vây khốn.
Chàng trai nhìn tôi chờ đợi. Tôi bắt chước giọng điệu của Nam Hòa: "Anh ấy nói sao em nghe vậy".
Khi người đó khuất bóng, giọng Nam Hòa khàn khàn vang lên: "Sao hoa đào của bé con này nhiều thế?" Tôi lùi ra khỏi vòng tay anh: "Lần này sao anh không bảo em kết bạn nữa?"
Không hề trách móc, trong lòng tôi còn hơi vui mừng. Phải chăng anh đã thích mình rồi? Mặt Nam Hòa rõ ràng đang xị xuống, anh hùng hổ bôi x/ấu: "Cậu ta không đủ tiêu chuẩn. Chẳng có nhan sắc bằng anh, chiều cao thua anh, cũng chẳng biết chiều chuộng em như anh..."
Bôi nhọ xong còn hỏi ý kiến tôi: "Sơ Sơ thấy anh nói có đúng không?" Tôi lúng túng không biết nên gật hay lắc.
26
Ngày thi phỏng vấn kết thúc thuận lợi. Đang nằm dài chơi điện thoại, chuông reo vang. Là Nam Hòa.
Tôi bật dậy nghe máy. Đầu dây bên kia là giọng đàn ông say khướt: "Sơ Sơ phải không? Anh Nam Hòa tìm em đấy. Ra đón anh ấy đi nào".
May có người tỉnh táo nhấc máy: "Cháu là Lý Thắng đây. Chú Nam say rồi, cháu qua đón giúp bác nhé?"
Tôi vội mặc áo khoác bắt taxi đến quán rư/ợu. Nam Hòa đứng chếnh choáng dưới ánh đèn, thấy tôi liền dựa đầu lên vai mà lảm nhảm. Đưa anh về nhà, tôi gi/ật mình thấy căn hộ chất đầy thùng carton - dấu hiệu cho thấy anh sắp rời thành phố này.
Đang nấu trà giải rư/ợu, vòng tay ấm áp từ sau ôm ch/ặt lấy eo. Hơi rư/ợu nồng nặc phả vào gáy. Dù biết anh say, tim tôi vẫn đ/ập lo/ạn nhịp. Nam Hòa dễ dàng để tôi quay người, rồi siết ch/ặt tôi hơn trong vòng tay...
Chương 8
Chương 6
Chương 7
Chương 6
Chương 5
Chương 7
Chương 6
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook