Bí mật của mẹ chồng
1
Khi mang th/ai, nghe tin mẹ tôi sẵn lòng chăm sóc tôi ở cữ, mẹ chồng vui vẻ để lại 3.000 tệ rồi hồ hởi về quê.
Từ đó, tôi ít tiếp xúc với bà, chỉ gặp vào dịp lễ Tết!
Chồng tôi làm quản lý dự án xây dựng, suốt ngày bám công trường, hiếm khi về nhà.
Bảy năm trời, cuộc sống yên ả trôi qua với sự giúp đỡ của bố mẹ đẻ.
Cho đến một ngày...
Hôm ấy đi công tác về, lái xe ngang nhà mẹ chồng, tôi dừng xe mở cốp lấy ít hoa quả bồi dưỡng định ghé thăm bà.
Bố chồng theo làm bảo vệ ở công trình với con trai, lương ít nhưng nhàn hạ.
Mẹ chồng ở quê một mình, tôi nghĩ làm dâu cũng nên thể hiện chút hiếu kính.
Đến cổng, thấy cổng hé mở, tôi bước thẳng vào sân.
Biệt thự ba tầng xây bằng tiền chồng tôi gửi về cách đây hai năm.
Bà cụ già cả ở tầng một, tôi vừa định cất tiếng chào thì nghe phòng ngủ vọng ra ti/ếng r/ên lạ.
Lông mày tôi nhíu lại - đối với phụ nữ đã có gia đình, âm thanh này có ý nghĩa gì chẳng cần nói rõ.
Hay ông cụ về rồi?
Định quay đi, nhưng con tò mò thúc giục tôi lén ra sau nhà. Rèm che kín nhưng cửa sổ hé nửa.
Hít sâu một hơi, tôi run run kéo mép rèm -
Hai thân hình trần truồng đang cuồ/ng nhiệt trên giường, ti/ếng r/ên của mẹ chồng càng lúc càng th/ô b/ạo.
Tim tôi đ/ập thình thịch, buông rèm xuống. Cảnh tượng k/inh h/oàng quá!
Người đàn ông kia chắc chắn không phải bố chồng! Ông cụ g/ầy yếu, còn gã này b/éo như heo nái.
Làm dâu bắt gặp cảnh mẹ chồng ngoại tình, biết xử trí sao đây? Tôi chỉ muốn biến khỏi nơi này ngay lập tức.
Vừa xoay người, ti/ếng r/ên gấp gáp vang lên rồi đột ngột tắt lịm. Họ sắp ra ngoài!
Toát mồ hôi lạnh, tôi cúi rạp người nép vào chân tường. May sao góc này khuất tầm nhìn.
Nhưng nếu họ đi ra cổng chính, tôi sẽ lộ diện. Tim đ/ập như trống đ/á/nh, tôi cầu mong họ ở lì trong phòng.
Đùng một cái, tiếng then cài vang lên.
"Ch*t rồi!" Tôi nghẹn thở. Giờ mở cửa chắc chắn bị phát hiện. Làm sao thoát đây?
Giọng mẹ chồng cất lên: "Dũng Quân, lúc nãy vào cổng sao không đóng lại?"
"Lo làm gì? Xóm này vắng người qua lại. Thế nào, anh còn phải gọi là hùng dũng không?" Giọng đàn ông khàn khàn vang lên, tiếng bật lửa kêu lách cách.
"Không hùng dũng thì sao em ch*t mệt với anh mấy chục năm nay?" Mẹ chồng nũng nịu.
"Nhà cũ ở giữa làng, muốn tìm em khó quá! Giờ dọn ra đây tiện rồi, ngày nào cũng sang được."
"Hồi trước anh cũng chẳng hiền lành gì." Tiếng cười khúc khích của bà khiến tôi nổi da gà.
Nghe lời qua tiếng lại của đôi tình nhân già, tôi chỉ muốn độn thổ. Hóa ra mấy chục năm qua, bố chồng đã đội cả rừng xanh!
Chồng tôi suốt ngày than áp lực công việc, vợ chồng cả tháng mới gần gũi một lần. Giá mà anh ấy biết mẹ mình...
Mặt tôi đỏ bừng, nhưng vấn đề lớn hơn là: Làm sao ra về?
Chân đã tê cứng, tôi hối h/ận vì cái tính hiếu kỳ dẫn đến tình cảnh oái oăm này. Đáng lẽ nên gọi điện báo trước.
Đúng lúc tuyệt vọng, tôi chợt nhớ đống củi chất sau tường. Dùng mấy viên gạch thừa kê cao, có thể trèo qua tường!
Vừa định hành động, tiếng "ting" tin nhắn vang lên khiến tim tôi nhảy lo/ạn xạ. Vội tắt âm báo.
"Hừm... Em nghe có tiếng động?" Mẹ chồng hỏi.
2
Tôi nín thở. Tiếng tim đ/ập thình thịch như muốn nhảy khỏi lồng ng/ực.
"Ảo giác đấy! Tập trung đi." Gã đàn ông quát, tiếng vỗ mông "bốp" vang lên.
Thở phào, tôi lặng lẽ xếp gạch. Sau khoảng thời gian dài như vô tận, cuối cùng cũng trèo được qua tường.
Chạy một mạch đến xe, tôi thở hổ/n h/ển. Nhìn xuống chân, một vết xước dài đang rỉ m/áu.
Chuông điện thoại vang lên - chồng nhắn hỏi đã đến nhà mẹ chưa.
Mồ hôi lạnh toát ra, tôi vội gọi lại: "Anh có nói trước với mẹ là em sang thăm không?"
"Sao thế?" Giọng chồng đầy nghi hoặc.
"Trả lời em trước đã!"
"Nói rồi. Có sao đâu?"
"Sao anh nhiều chuyện thế?" Tôi gắt lên.
Bình luận
Bình luận Facebook