Hôm nay bạn cũng đã yêu thích Hermès rồi à?

Chương 1

07/06/2025 16:04

1.

Ngày trước khi khai giảng, mẹ tôi đựng sườn kho do tự tay nấu trong chiếc túi Hermès đưa cho tôi, bảo đó là tình mẫu tử sâu sắc nhất.

Tình mẫu tử nào lại là món sườn đen thui đắng ngắt thế này?

Nhưng dưới áp lực của mẹ, tôi đành mang theo túi Hermès đựng món sườn đó.

Không ngờ, bức ảnh tôi đeo túi Hermès bị chụp lại đăng lên nhóm tân sinh viên. Khi tôi phát hiện thì tin nhắn đã lên tới 99+.

"Hermès cài khóa kim cương, chưa tính phí đặt hàng đã mấy chục triệu rồi."

"Đi học đeo Hermès hơi quá đấy."

"Đừng đố kỵ người giàu chứ."

Mọi người bàn tán sôi nổi quá, tôi không dám lên tiếng, nghĩ rằng chuyện mới nhập học rồi cũng chìm xuống.

Nhưng tôi đã đ/á/nh giá thấp sự nhiệt tình của hội săn tin. Tối đó, diễn đàn trường đã lộ danh tính chủ nhân chiếc Hermès.

Bạn cùng phòng Vương Vy đang xem tin mới nhất bỗng hét lên: "Tiết Dung, hóa ra cậu là chủ nhân chiếc Hermès đó à?"

Tôi suýt phun nước ngọt: "Hả?"

Một bạn cùng phòng khác là Tiết Dung đang đắp mặt nạ, sau một hồi mới khẽ nói: "Mọi người đừng nói ra ngoài nhé."

Ồ, tôi nhướn mày, thú vị đây.

Dưới sự cổ vũ của Vương Vy, Tiết Dung đăng lên nhóm tân sinh viên: "Mọi người đừng chia sẻ ảnh đó nữa, tớ đã hứa với gia đình sẽ sống giản dị."

"Ok ok, hiểu rồi!"

"Hóa ra đại gia ngay cạnh chúng ta!"

"Cho tớ kết bạn nhé, không có ý gì đâu, chỉ muốn xem cuộc sống người giàu thôi!"

Liếc nhìn chiếc Chanel CF giả trên bàn Tiết Dung, tôi cố nén lời.

2.

Tối đó lướt diễn đàn, tôi phát hiện người chụp chỉ chụp lưng, không quay đầu. Hôm đó tôi và Tiết Dung mặc đồ đôi, có lẽ ai đó nhầm lẫn nên quy kết cho cô ta.

Thực ra "đồ đôi" này không hẳn giống nhau. Áo khoác Tiết Dung treo trên ghế nhìn phát biết là hàng fake.

Từ khi trở thành "nàng Hermès", địa vị của Tiết Dung trong phòng tăng vọt. Hằng ngày cô ta đi cùng Vương Vy như Từ Hi Thái Hậu với Lý Liên Anh.

Tôi không định vạch trần. Giàu có nên giấu kỹ, có Tiết Dung đứng mũi chịu sào cũng tốt, chim bay cao dễ bị b/ắn.

Nhờ danh tiếng đầu năm, Tiết Dung trở thành bí thư chi đoàn. Tân quan thắp lửa, không ngờ lửa ch/áy tới tôi.

Tối về phòng, Tiết Dung thấy tôi liền nói: "Tống An Nhiên, hội diễn văn nghệ tân sinh viên, lớp ta cần tiết mục. Tớ đã dàn dựng điệu nhảy, mai cậu đến tập nhé."

Tôi ngớ người: "Tôi nào có hứa nhảy đâu?"

Vương Vy bên cạnh chêm giọng mỉa mai: "Đây là tiết mục tập thể, vì danh dự lớp. Cậu không định tham gia à?"

"Đúng đó An Nhiên, chúng ta là một tập thể. Cậu đừng ích kỷ nhé."

Chà, thẳng thừng gán cho tôi cái mác vô trách nhiệm.

Nếu hỏi trước, có khi tôi không từ chối. Nhưng kiểu ép buộc đạo đức này thì không được.

Tính tôi 45kg người nhưng 44.5kg là xươ/ng gai, chỉ mềm trước lời ngọt.

Tưởng mình là Thái hậu ban thánh chỉ à?

"Tôi không hứa nhảy. Không nhảy được, cậu tự tìm người khác đi."

Mặt Tiết Dung biến sắc. Vương Vy lập tức nối giáo: "Tống An Nhiên, đừng có được nước lấn tới!"

"Ồ, tôi không tham gia, cậu làm gì được?"

Vương Vy khịt mũi: "Cậu biết nhà Tiết Dung làm gì không? Khuyên cậu đừng trêu chọc Dung Dung từ năm nhất."

Tiết Dung mỉm cười, vẻ mặt không muốn khoe khoang, kéo tay Vương Vy:

"Thôi Vy, đã bảo đừng nhắc đến gia thế của tớ rồi."

Vương Vy liếc tôi: "Tớ chỉ gh/ét loại người ích kỷ thôi."

Tôi bật cười. Tiết Dung có xuất thân gì chứ? Cả tủ đồ hiệu fake, nhà cô ta chuyên làm hàng Phúc Kiến à?

Bực mình, tôi nói: "Vậy tôi cũng khuyên cậu đừng trêu chọc tôi ngay từ đầu."

Tiết Dung thở dài: "Thôi được, tớ trả cậu 500k, thuê cậu nhảy."

Vương Vy cười khẩy: "Đồ nghèo, tiền này cũng ham."

Tôi gi/ận sôi người: "Không nghe được tiếng người à? Tôi không tham gia!"

Nói rồi, tôi đạp cửa bỏ đi. May sao bố tôi m/ua căn hộ cạnh trường, dặn nếu ở ký túc không vui thì ra ở riêng.

Vốn nghĩ bố phí tiền, ai ngờ giờ lại dùng đến. Căn phòng này không ở được nữa, tôi dị ứng với lũ ngốc.

3.

Hôm sau dọn đi, tôi nhận điện thoại từ giáo viên hướng dẫn yêu cầu đến văn phòng.

Bước vào, thầy Lâm ngồi sau bàn với vẻ nghiêm nghị.

"Tống An Nhiên, sao mới nhập học đã không về ký túc xá?"

"Thưa thầy, em nhớ trường ta không bắt buộc ở nội trú?"

Thầy Lâm hơi đơ: "Đúng thế, nhưng trường không khuyến khích sinh viên ra ngoài ở. Em còn trẻ, đừng đi đường tắt."

Tôi muốn cười: Ra ngoài ở thì đi đường tắt kiểu gì?

"Thầy còn việc gì nữa không ạ? Không thì em về."

Thầy nhíu mày: "Em thế nào vậy? Thầy mong em hòa nhập tập thể, đừng tự biệt lập."

"Thầy nghe nói em đòi tiền bí thư chi đoàn để tham gia văn nghệ?"

À, hóa ra vấn đề là ở đây.

Không muốn xung đột với giáo viên ngay đầu năm, tôi giải thích:

"Thưa thầy, em chưa từng nhận tiền. Em chỉ từ chối tham gia thôi."

Thở dài, tôi nói thêm: "Em bị ám ảnh xã hội, đứng trước đám đông là buồn nôn, không biểu diễn được."

Thầy Lâm nghi ngờ nhìn tôi: "Vậy sao? Có lẽ em giao tiếp không rõ ràng khiến các bạn hiểu lầm."

"Các em mới là sinh viên, lại là bạn cùng phòng. Sau này ra đời khó có tình cảm trong sáng như vậy. Phải biết hòa thuận."

Tôi cũng muốn hòa thuận, nhưng người ta không muốn vậy.

Danh sách chương

3 chương
07/06/2025 16:09
0
07/06/2025 16:07
0
07/06/2025 16:04
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu