Phía phòng ướp x/á/c là khổng lồ.
Những x/á/c 💀 đều được sắp xếp theo tự các ngăn tủ.
18
Tôi và Phi đi dạo vòng phòng ướp x/á/c nhưng phát hiện gì bất thường.
Hai trên xe nhíu suy nghĩ:
"Người sống ra gì, người xem!"
Người cần được yên nghỉ dưới đất.
Những th* th/ể danh tính, người nhận.
Linh họ nhiên thể đầu th/ai kiếp.
Tôi lấy ra lư hương, cung kính thắp nén h/ồn:
"H/ồn phảng phất, nơi trú ngụ, ngàn dặm tìm về, mau nhập x/á/c táng!"
Ba làn trắng bốc thẳng lên không, uốn lượn ba đường thẳng.
Tống Phi ngơ ngác nhìn tôi:
"Không linh h/ồn?"
Khói thẳng hương.
Không đời nào! Lẽ x/á/c nhiều x/á/c 💀 thế mà h/ồn?
Tôi tin, tiếp ba cây đắt nhất.
Thứ trộn sừng tê giác, cực bổ dưỡng cho âm h/ồn.
Không m/a cưỡng lại được mùi này.
Ba làn trắng thẳng đứng tỏa lạ.
Hai chòng chọc nhìn nhau cho khi tàn mà vẫn bóng nào.
Tống Phi gãi đầu nghi hoặc:
"Lạ nhỉ? lão tối nay ở phòng giải phẫu bên cạnh sao? bà ta tới?"
"Không ổn! Đến phòng giải phẫu ngay!"
Tôi đứng phắt dậy, thu lư định chạy ra ngoài.
19
"Cót két..."
"Cót cót cót két..."
Tay nắm lần lượt bật người đẩy, phát ra tiếng kêu ken két.
Từ ngăn đầu tiên, giường từ từ trượt ra.
Rồi hai, ba.
Tôi và Phi sửng sốt nhìn cảnh tượng, quên cả chạy trốn.
"Vãi!"
"X/á/c mà cũng tự động được sao?"
Đương nhiên là không.
"Đừng nhìn chạy đã!"
Hai lao về phía vặn mạnh nắm.
"Ch*t ti/ệt! rồi!"
Tống Phi tức gi/ận đ/á mạnh cửa sắt.
Trong phòng ướp x/á/c vì nhiều ở lâu dễ bỏng lạnh.
Lúc hết các toang.
Vô số túi đựng x/á/c nằm im lìm.
Rồi những đường kéo từ từ đôi trắng bệch ra từ các túi x/á/c.
Những ấy to nhỏ khác nhau, dài ngắn đều.
Có xanh đen với móng sắc nhọn.
Có mọc đầy xanh, trắng, tím.
Thoáng nhìn tranh sặc sỡ đủ màu.
Hai dán lưng nín thở, dám động đậy.
Tống Phi suýt khóc:
"Mấy là cương chứ?"
20
Cương bất tử bất diệt.
Nên lúc đ/ốt nén đều vô hiệu.
X/á/c muốn hóa cương đủ kiện cực khắt khe.
Nơi ch/ôn cất là đất âm khí ngưng được tiếp xúc mặt trời.
Quá biến x/á/c cương thường kéo dài hàng năm, thậm chí trăm năm.
Những x/á/c chưa được ch/ôn, luôn - thể hóa cương thi?
Cương phân cấp từ Tử Cương, Cương, Cương, Cương Bá.
Tới Cương nước lửa, sức mạnh vô biên.
Thoáng nhìn, ít nhất cánh màu lục.
Ch*t chắc rồi!
À phải! Dùng bùa chú!
Lũ cương lật đổ vật xuống đất.
Từng chậm rãi ra túi x/á/c.
Tôi dán tấm phá trận phù lên nắm cửa:
"Cấp cấp lệnh! Phá!"
Lúc Cương gần nhất đ/á/nh hơi được sinh khí, giơ nhảy về phía tôi.
Đầu ngón nó cách ba phân.
Tim đ/ập thịch, hôi lưng ướt đẫm.
"Cách cách!"
21
Khóa cửa vỡ tan, hét lên phóng ra ngoài.
Vừa chạy được vài bước, lòng chùng xuống.
Xung x/á/c còn người ở, cách ba cây số lại thôn làng.
Nếu cương thoát cả phố sẽ chìm m/áu!
"Phi Phi! Chống cửa!"
Một đỡ kia móc túi lấy bùa.
May mắn thay, được Trấn Tà phù.
"Thanh Long Hổ, sắp hàng chỉnh tề! Chu Tước Huyền hộ vệ ta đây! Cấp cấp lệnh!"
Một xanh lè cửa. Phi mông vốc nắm gạo nếp nhét cương thi.
Cương thét lên lùi lúc tấm bùa của kịp dán lên.
Câu chú dứt, vàng cánh cửa sập lại.
Hai phịch xuống đất thở hổ/n h/ển, cảm giác thoát ch*t.
"Hai người làm gì ở đây?"
Một bóng đen che khuất tầm mắt tôi.
Lăng nhíu mày, gi/ận quát:
"Đây là cho các người đùa giỡn!"
Nói rồi hắn gi/ật phắt tấm bùa trên cửa.
Trời ơi!
Sư phụ nói đúng.
Đừng lại gần đàn ông, sẽ gặp xui xẻo!
Ngay sau đó, lực k/inh h/oàng từ cánh cửa phóng ra.
Cánh cửa văng xa, ba tung xuống đất.
Choáng váng đứng dậy, nhìn cảnh mắt mà muốn khóc.
Một đám cương đủ màu đứng sừng sững giơ tay, nhe nanh tợn.
"Khụ khụ!"
Lăng chống tường đứng cương thì gi/ận đi/ên tiết.
Hắn xông búng một.
"Lũ tóc màu này! Dám phá hoại công trình!"
22
Cương nhét chân lừa, ki/ếm gỗ đào ch/ém, chưa búng trán.
Cả đám đờ đẫn đứng hình.
Lăng càng hắn chùm lên miệng hà hơi rồi tiếp tục đợt búng hai:
"Mau trả cửa về cũ!"
"Lũ tiểu tử tóc vàng trẻ măng học đòi hư hỏng!"
Bình luận
Bình luận Facebook