Tỉnh dậy sau một giấc ngủ, tôi hóa thành bà vú trong tiểu thuyết 'CEO Há»ch Dịch Và Tiá»u Thư Ɛào Tản'. Nữ chính về nhà trá»…. Tôi đón cá»­a: "Thưa phu nhân, mời bà dùng bữa. Đồ ăn đã được hâm nóng rồi ạ." CEO Cố Đình Sâm chăm chỉ xem báo, mắt chẳng nhích: "Vú Vương, ai cho phụ hữu giữ lại đồ ăn cho cổ? Đem đổ Ä‘i. Dùng tiền nhà Cố ta nuôi kẻ vô tác dụng, Vú Vương, tháng nà y bụng lọng cá»§a bà coi như mất." Tôi: "..." Hôm sau, nữ chính vẫn về trá»…. Chẳng thấy đồ ăn đâu. CEO dứt báo xuống, trách mắng: "Vú Vương, ta dặn bao lân, phu nhân bị Ä‘au dạ dà y, phải giữ đồ ăn lại. Lương tháng nà y cá»§a bị cắt má»™t ná»­a!" Tôi: "...*%#&" 01 Tôi xuyên thÆ¡. Và o cuốn tiểu thuyết 'CEO Lạnh Lùng Và Tiều ThÆ¡ Đào Tán'. Không phải là ác nữ phản xinh đẹp, cà ng chẳng phải nữ chính ngọc nghếch. Tôi là bà vú hên Vương. Ngà y đầu xuyên thÆ¡, tôi xin nghỉ việc. Công việc nà y quá ổi tá»§i hổn. CEO gọi tôi lên: "Tăng lương lên 150 triệu, thưởng riêng." Trời Æ¡i, lão vú tôi lá»™ng lấy xuất hiện! 02 11h đêm, sau khi CEO Cố Đình Sâm liếc đồng hồ lần thứ 32, nhíu mà y lần 103, pha trá»™n 3 phần chê bai, 3 phần lạnh lẽo, 3 phần hờ ứng và 1 phần mÃ*a méo, Hách Nhuá»…n Nhuá»…n má»›i lết đết về. Tôi vôi chà o: "Thưa phu nhân, mời bà dùng bữa." CEO ngôi trên ghế sofa, mắt dáán và o tờ báo: "Vú Vương, ai cho phép ngươi giữ đồ ăn? Đem đổ Ä‘i! Dùng tiền nhà Cố ta nuôi kẻ vô tác dụng, tháng nà y không có thưởng!" Tôi: "..." Nghe vậy, đôi mắt trong veo cá»§a Hách Nhuá»…n Nhuá»…n đọ ngầu, nအng ôm mặt chạy lên lầu. Đêm ấy, tôi ngá»§ ngon lành, chẳng hay biết chuyện gì. Chỉ biết sáng hôm sau, Hách Nhuá»…n Nhuá»…n ra vá»›i gương mặt á»§ng Ä‘á», chân Ä‘i không vững. Dọn phòng, tôi phát hiện cả chiếc giường ướt sÅ©ng. Chắc là nà ng khóc ướt cả giường, thật đáng thương! Hôm sau, nữ chính lại về trá»…. Lần nà y tôi thông minh, chả đợi CEO ra lệnh, tôi ăn sạch đồ thừa xong ợ má»™t cái no nê. Đang đếm xem mình chén bao nhiêu cua hoà ng đế và tôm hùm thì Hách Nhuá»…n Nhuá»…n tươi cườm trở về. Nà ng thay già y, giọng ngọt lịm: "Vú Vương, ta đói quá, mang đồ ăn ra Ä‘i." Tôi lạnh lùng: "Hôm nay hết sạch rồi." Má nအng đọ au, quay mặt chạy lất lất lên lầu. CEO dứt báo, Ä‘uổi theo, quay đầu quạt: "Vú Vương, ta dặn mấy lượt rồi? Phu nhân Ä‘au dạ dà y, phải giữ đồ ăn! Lương tháng nà y cắt má»™t ná»­a!" Tôi: "...%$#*" 03 Tưởng CEO và nữ chính là m là nh, tôi được nhờ. Nhưng tưởng vậy mà không phải! Đêm ấy, Ä‘ang buồn thiu vì mất lương và thưởng, tiếng cãi vợ chồng vền vục. Hách Nhuá»…n Nhuá»…n cãi: "Em chỉ là m đồ án! Không là m thì tốt nghiệp sao được? Anh cứ thế nà y em phải ở lại trường mất!" Cố Đình Sâm kh/inh mịa: "Anh đã hiến mấy toà nhà cá»™ng 3 tá»· cho trường em. Bằng cấp muốn bao nhiêu, anh in bấy nhiêu. Ai dá¡m để em tốt nghiệp trá»…, anh khiến hắn biến mất khỏi Bắc Kinh!" Nà ng khóc nhỏ: "Em muốn chứng tỏ náng lá»±c, không phải nhờ quan hệ cá»§a anh!" CEO cười má»™t cách quyến rá»§: "Em "chinh phục" được anh, đã là thá»±c lá»±c lá»›n nhất rồi!" Tôi: "..." Họ cãi nhau áº�m á»§, đồ đạc vỡ lả. Tôi nhét bông tai và o, chẳng mấy bận tâm. Chợt nhá»› mấy bình cổ vật đắt tiền, lại phải chạy ra can. Muá»™n quá! Bình hoa 1,2 tá»· đã tan tà nh. Tôi ôm ngá»±c thỏ than: "Khôngggggg!" Sà n nhà vừa lau sạch bóng, giờ đổ náát bét. Tôi dậm chân giận dữ. CEO lại lục túi áo nữ chính, giÆ¡ tình thư lên chát vấn: "Anh bỏ mấy tá»· cho em vui, em lại thích mấy tờ giấy lẻ nà y?" Tôi góp ý: "Thưa thiếu gia, giấy nà y 20 ngà n đồng má»™t tờ ạ." CEO phá»›t lờ, Hách Nhuá»…n Nhuá»…n nịc nở: "Em không biết..." Cố Đình Sâm gà m: "Không biết? Anh tìm thấy trong cáš·p em! Em cứ đòi Ä‘i học là để cưa trai há?" Nà ng khóc nác: "Vì sao anh không tin em?" CEO ngăt lình: "Thôi, em không cần giải thích!" Truyện ngôn tình là thế: nữ chính nói không rỏ, nam chính chẳng thèm nghe.

Danh sách chương

3 chương
13/06/2025 20:32
0
13/06/2025 20:30
0
13/06/2025 20:29
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu