Chương 7

06/09/2025 12:20

Nói xong, phụ thân ta phủi tay áo bỏ đi.

Toàn thân ta vẫn còn choáng váng.

Ta nhìn Hắc Thám, Hắc Thám nhìn ta.

Đôi bên đối diện không lời.

Đêm xuống trước giờ ngủ, ta vẫn không hiểu lời phụ thân hàm ý gì.

Lại một lần nữa theo tinh thần hiếu học, ta định trèo cửa sổ vào cung điện Hắc Thám.

Chân chưa kịp chạm đất, eo đã bị đôi bàn tay lớn đỡ lấy.

Hắn nắm lấy nách ta, bế thốc lên giường.

Ánh mắt ta lảng tránh, cười ngượng ngùng:

"Nàng làm sao biết được?"

"Đêm nào ta chẳng biết."

Mặt ta đỏ ửng. Thảo nào những lần trèo cửa hắn đều biết, bảo sao dễ dàng thế.

"Vậy... lời phụ thân hôm nay có ý gì?"

Ta cắn môi, ngước mắt nhìn hắn.

"Đúng như chữ nghĩa."

Đôi mắt hắn cong cong, tựa đựng đầy tinh tú. Đó là nụ cười đẹp nhất ta từng thấy trong đời.

Ngoại truyện 1 - Áo Áo

Ngày thứ hai làm phu nhân M/a Quân, ta dẫn Hắc Thám về Phù Đà Sơn.

Cả núi tán thưởng: "Đại ngưu, đại ngưu!"

Đời sói lại lên đỉnh cao.

Ngoại truyện 2 - Áo Áo

Về sau ta mới biết, nào có mật quả nào, đó là Hắc Thám dùng linh lực hóa thành.

Ta quỳ tạ.

Ngoại truyện 3 - Phù Quang

Ta là M/a Quân M/a Giới.

Mẫu thân ta là phàm nhân, qu/a đ/ời khi ta tám tuổi.

Phụ thân suy sụp.

Nghe nói trấn tộc chi bảu của Bạch Lang tộc Phù Đà Sơn chứa linh khí có thể khiến tử nhân phục sinh, ta lén đến một mình.

Dưới chân núi, ta gặp người Tiên Giới.

Hắn không nói hai lời ra tay.

Ta đ/á/nh không lại, đành chạy lên núi.

Đến lưng chừng, hắn chặn đường.

Khi chưởng phong sắp đ/á/nh tới, một con bạch lang từ sau xô ngã hắn.

Hắn trượt dài xuống núi.

Hàng trăm bạch lang xuất hiện, tiếng gầm rền vang.

Kẻ kia thấy thế bỏ chạy.

Ta nhìn con sói trắng nhỏ bé c/ứu mạng.

Toàn thân tuyết trắng, đôi mắt trong veo.

Nó liếc ta rồi đi.

Bầy sói cũng tản đi.

Tưởng phải mạng vo/ng, nào ngờ được tha.

Ta ở chân núi ba ngày, cuối cùng từ bỏ ý định.

Ngoại truyện 4 - Phù Quang

Sau khi thành M/a Quân, có nữ tử xưng từng c/ứu ta ở Phù Đà Sơn.

Thoáng thấy đã biết nàng không phải tiểu bạch lang năm đó.

Để tra rõ mục đích, ta giả lưu nàng lại.

Sau tra ra nàng chính là con gái kẻ Tiên Giới suýt gi*t ta năm xưa.

Mười mấy năm trước, hai cha con họ vì tr/ộm bí thuật Thiên Giới bị đuổi, muốn lập công nên mưu sát ta.

Làm M/a Quân, mạng ta càng đắt giá.

Thật không gì bằng.

Mạc Ly dùng bí thuật giả dạng bạch lang, nhưng không giả được Yêu Đan.

Ta bảo sẽ giúp nàng tìm Yêu Đan để an lòng.

Nàng biết ta thích Thanh Tuyền Lộ, nên ngày ngày bỏ đ/ộc vào.

Ta lén đổi chén đ/ộc, uống trước mặt nàng.

Còn Áo Áo, nàng xuất hiện thật bất ngờ.

Định sai thuộc hạ đi tìm cha Mạc Ly, nào ngờ hắn bắt về một bạch lang.

Khi bị bắt về, nàng vẫn giả ch*t.

Dáng vẻ như thuở nào, dù đã lớn nhưng ta vẫn nhận ra ngay.

Ta nảy ý giữ nàng bên mình.

Hôm đó ra ngoài vì phát hiện dấu vết cha Mạc Ly.

Hai cha con họ vừa gặp ở M/a Giới sáng đó.

Ta mai phục nơi họ trú chân, thấy Mạc Ly bắt Áo Áo đi.

Vốn không muốn sát sinh, nhưng chúng dám bắt nàng còn suýt gi*t đi.

Nhìn nàng bị treo trên xà nhà, lòng ta dày vò.

Nổi gi/ận hạ sát cả hai.

Ta không còn là Phù Quang của mười mấy năm trước, thực lực hiện tại chẳng thể kh/inh thường.

Để báo đáp, ta dùng ba thành linh lực hóa thành quả mật tặng nàng.

Đêm đó thấy nàng vẽ vật hình bầu dục, ta đã hiểu.

Truyền thuyết mật quả, ta cũng từng nghe.

Nhưng đời này đâu có chuyện dễ dàng, chỉ là có người dụng tâm mà thôi.

Ta sai người tìm phụ thân Áo Áo. Khi gặp ta, ông vẫn co rúm người.

Ta kể chuyện xưa, hứa không bao giờ b/ắt n/ạt nàng.

Ông mới bớt cảnh giác.

Nhưng nhạc phụ này thật khó chiều, ta cầu hôn suốt ba trăm năm mới đưa được Áo Áo về.

Ba trăm năm thì sao? Ít nhất trong ba trăm năm ấy, chúng ta chưa từng xa cách.

-Hết-

Danh sách chương

3 chương
06/09/2025 12:20
0
06/09/2025 12:19
0
06/09/2025 12:18
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu