Biên Nguyên ngoan ngoãn đổi tay, "Ham muốn gi*t chóc khiến ta muốn gi*t 👤."
Là nữ chính game tình cảm quả nhiên có chút đặc quyền, trong khi NPC thông thường chỉ bị gi*t,
kiểu yêu đương này đúng là mang lại trải nghiệm tim đ/ập chân run.
"Vậy đứng cạnh em, anh không đói sao?" Rốt cuộc em không thể cung cấp ham muốn gi*t chóc.
Biên Nguyên rửa sạch vết m/áu, đỏ mặt nhìn em, "Không đói."
Anh nắm tay em, giọng nhỏ nhẹ, "Ham muốn đâu chỉ có gi*t chóc."
Em hiểu ý, cười gian nhìn anh, "Ồ~ Vậy là ham muốn gì nào?"
Chạm nhẹ vào đầu anh, anh như bị sét đ/á/nh, lùi vội hai bước ngã vật xuống đất.
Em thừa cơ áp sát, hôn lên phần miệng chiếc mặt nạ.
Tiếc thật, không có thân thể nên làm gì cũng như đùa.
Trước khi em rút lui, Biên Nguyên đã nhanh tay nắm lấy cánh tay em.
Anh ấp úng, "Là... là ham muốn tình á/c."
"Phụt." Em hiếm hoi có chút xao động.
Anh không có thân thể, nhưng em có mà?
Em nâng cằm anh, "Muốn chơi trò thú vị không?"
Anh bắt chước em dán miệng mặt nạ lên người, từ trên xuống dưới.
Cảm giác mát lạnh đan xen hơi thở nóng bỏng, không biết tiếng thở hổ/n h/ển của ai to hơn, nhưng cảm giác thô ráp từ lớp băng gạc lại khiến em vô cùng thoải mái.
12.
Ba ngày sau, màn hình ánh hồng hiện ra đúng giờ.
"Hãy chọn mức độ khó."
Em nhìn hai ô màu đỏ và tím còn lại, phân vân khó quyết.
Dù giờ đã có Biên Nguyên, nhưng cốt truyện chắc chắn không tránh khỏi các nam chính khác. Em hỏi Biên Nguyên:
"Hai bản đồ kia, anh có quen ai không?"
"Quen?" Biên Nguyên suy nghĩ, "Vậy ta đến Thành q/uỷ đó đi."
Anh có vẻ hào hứng, "Thằng tóc đỏ ngốc nghếch lắm, vợ yên tâm đi."
Chàng trai thể thao tóc đỏ ngốc nghếch nghe đâu cơ bắp cuồn cuộn. Em nhấn vào ô màu đỏ.
"Độ khó 3 sao. Người chơi hãy thu thập bộ sưu tập và đ/á/nh bại Chúa tể Địa ngục."
"3, 2, 1, mở bản đồ."
"Trải nghiệm hồi hộp đang chờ đón, chúc bạn chơi game vui vẻ!"
Ánh chớp lóe lên, chúng tôi được dịch chuyển đến bản đồ mới.
Luồng khí nóng phả vào mặt. Con đường nhỏ gập ghềnh bằng đ/á đen vươn thẳng đến bệ đ/á rộng phía trong.
Những bộ xươ/ng đen kịt đội lấy đầu lâu như bị th/iêu ch/áy, xếp thành hàng gác hai bên lối đi.
Hai bên đường, dung nham sôi sùng sục, lấp ló những sinh vật chưa kịp tiêu tan. Giữa môi trường khắc nghiệt, ven đường vẫn nở rộ những đóa hoa đầu lâu đỏ thẫm, vừa nguy hiểm vừa quyến rũ.
Trên bệ đ/á, một gã khổng lồ đang say ngủ. Mái tóc rực lửa vươn lên hai chiếc sừng đen nhánh. Làn da đỏ dưới lớp cơ cuồn cuộn lấp lánh dòng m/áu vàng óng.
Một x/á/c ướp khô đét bỗng tiến đến, tay bưng khay đựng ba tấm thẻ bài đen in đầu lâu.
"Xin mời chọn."
"Chọn tấm thứ ba." Biên Nguyên hóa thành dạng mini thì thầm bên tai, "Bảo nó đổi thứ tự mấy lần rồi mà nó vẫn ng/u si."
Em nghe lời nhặt tấm thứ ba, trên đó ghi số 1.
"Chào mừng đến Thành q/uỷ." X/á/c ướp cúi chào,
"Chúc mừng bạn nhận được 1 lần chiến thắng."
"Tức là chỉ cần thắng hắn một lần là qua ải." Biên Nguyên giải thích thêm.
"Bạn cần tranh đoạt lãnh thổ với Chúa tể Địa ngục, tổng cộng 9 khu vực." X/á/c ướp tiếp tục,
"Mỗi bên nhận 9 lá bài, 3 màu. Mỗi lượt dùng bài lớn nhỏ để quyết định đi trước/sau."
"Màu sắc khu vực sẽ bị ẩn, sau khi chọn không thể thay đổi."
"Nếu màu bài trùng với khu vực, coi như chiếm đóng thành công. Khác màu thất bại."
"Khu vực không màu có thể bị chiếm lại."
"Bên nào nhiều lãnh thổ hơn thắng."
13.
Em nghe mệt cả đầu, Biên Nguyên xoa xoa thái dương cho em.
Động đất rung lên từng hồi. Gã khổng lồ trên bệ đ/á tỉnh giấc.
Đôi mắt vàng lóng lánh trong hốc mắt đen nhánh đảo về phía chúng tôi.
"Lâu lắm rồi mới có người chơi đến đây."
Hắn cười để lộ hai nanh dài lợn hướn,
"Chuẩn bị xong cách ch*t chưa?"
X/á/c ướp đã lùi ra xa. Em bước thẳng qua con đường đ/á đen lên bệ đ/á.
Ừm, chàng thể thao này không phải gu em.
Nhưng cơ bắp này... đúng là đẹp thật.
Em bước tới, không kìm được tay sờ lên.
Hai tiếng thét kinh hãi vang lên.
Vai em bỗng trống trải. Quay lại, Biên Nguyên đã phình to bằng gã khổng lồ,
cúi gằm mặt xuống dò xét em.
Như cô dâu hờn dỗi.
Lòng dạ bỗng dâng chút áy náy, "Trời lạnh, em hơ tay thôi mà."
Em áp vào hôn anh, "Gh/en gì chứ? Em là người như thế sao?"
Chưa dỗ dành được mấy câu, gã khổng lồ lại thét lên,
"Ch*t cha! Biên Nguyên?"
Hắn chống nửa người dậy, "Lâu quá không gặp, sao còn dẫn theo người chơi?"
Biên Nguyên xẹp xuống, quấn băng quanh em, "Ừ, anh đưa vợ đến chơi bài với mày." Anh nhấn mạnh hai chữ "vợ". Rồi giới thiệu em, "Đây là vợ anh, Kỷ Đường."
"Ồ ồ! Chào vợ Biên Nguyên, tao là Yê Nhị."
"Chào anh." Em cố kiềm ánh mắt không liếc nhìn cơ bắp hắn.
"Vào trận đi, lâu không có người chơi buồn ch*t."
Yê Nhị chỉ chiếc ghế bên, "Lên đây."
14.
Em ngồi xuống. Ghế từ từ nâng lên, dừng ở độ cao ngang tầm Yê Nhị.
Vân điện tỏa ra từ trung tâm. Một bàn đ/á khổng lồ hiện ra, bày chín lá cờ nhỏ cùng hoa đầu lâu và xươ/ng sọ.
"Kỷ Đường vận may lắm đấy, vừa vào đã rút được bài may mắn."
Công trạng này thuộc về Biên Nguyên. Em nhấc chín lá bài trước mặt.
"Biên Nguyên cũng may mắn lắm, có người bên cạnh là hết cô đơn rồi."
"Chưa ai qua ải được, không biết nàng có phải người đầu tiên không?"
Yê Nhị vừa nói vừa đ/è một lá bài xuống. Em cũng đặt một lá.
Bình luận
Bình luận Facebook