Ánh Trăng Tàn Khốc

Chương 9

17/06/2025 17:20

Muốn nhưng bật mãi máy nước lên. Từ lúc nào hay, đã trở nên xa lạ hơn khách sạn. Không sao hôm nay cứ nhất quyết bằng được ở đây.

Đang mải mò với cái máy nước nghe tiếng mở khóa cửa. Quay đầu Thạch Lâm đứng ngưỡng cửa.

"Đi ngang sáng nên Anh hiệu bằng tay.

"Máy nước hỏng." nói.

Anh dép vào. Từ tủ ban lấy cục đại 1, ngăn hông máy. Bật nút ng/uồn, vòi nước, tiếng máy rền vang. Chốc lát nước đã ấm.

Tôi ơn phòng tắm. Lúc ngoài, Thạch Lâm đang cầm cây dọn dẹp.

Tưởng anh đã rồi. tới vỗ vai anh.

Anh nở cười hiệu: "Vừa ga mới, dọn thêm lượt xong."

"...Cảm ơn."

"Đói không? Nấu bát mì nhé?"

Tôi lắc đầu: cần đâu, em ngay đây."

Nụ cười anh chựng lại: "Vội thế?"

Thực vội. nghỉ ở Dung.

"Ừ, chút cần về sớm."

Cầm túi xách trên ghế sofa định đi. Ra đến cửa, anh kéo lòng.

Chưa kịp phản ứng, đã đ/ập tường. Đôi môi anh phủ lấy môi tôi. Khác hẳn sự dịu dàng trước, lần hung bạo và vụng về. Trong thở lo/ạn, nếm được vị đắng chát.

Đó sự bày tuyệt vọng thể thốt lời.

Tôi hết sức đẩy anh ra, t/át cái lại: "Thạch Lâm, anh đang tình đấy!"

Mắt anh đỏ hoe, giơ như c/ầu x/in, gương đớn. trước, đâu nhìn anh này.

Chẳng giả bộ thảm thiết để làm gì. Tất chẳng anh gây sao? Nếu sự năm qua đã ngàn cơ hội xóa sạch quá khứ.

Vừa buông nổi ta, vừa buông tha tôi. Buồn cười thật!

"Thạch Lâm, đời em chỉ anh!" Nghẹn giọng, quay đóng sầm cửa.

Chương chẳng nhiên khi quay lại. Chúng nằm dài trên cô.

"Không ngờ được anh quân nhân nói.

"Cậu đi."

"???"

"Anh cho ai đâu."

"???"

Chẳng thể tin được bạn mười mấy đuổi ngủ sofa. ném hết chăn gối ghế: "Thấy oan ức?"

Tôi đầu lia lịa hy vọng đ/á/nh thức lương tri đã mất cô.

"Giường to kia, về ngủ."

"Ch*t ti/ệt!"

Tôi đảo mắt: chọc đúng đ/au."

Chương lấy bia tủ lạnh đưa một: "Cậu tớ tị nào không?"

"Cậu thích bị hạ à?"

Lần đến lượt đảo mắt: nếu phát hiện mấy tin nhắn tớ sẽ giơ chân ủng hộ đ/á anh ta."

"Vì năm tớ già đúng không?"

"Đường Mộng Kỳ, năm rồi. Một ông tốt với không, lòng yêu không, lẽ nào được? khư khư lấy quá khứ làm gì? Chúng ta đâu trắng cớ chi bám víu điểm đen?"

Tôi và tình yêu trái ngược. chỉ sống cho hiện tại, màng quá khứ hay tương lai. Như lần yêu ông gặp trên đường, dù lao ngần ngại.

Tôi phản bác: Hiểu. Tình yêu thuần khiết, được sự chồng chéo."

Nếu khi đến với anh đã mười vầng trăng chấp nhận. Nhưng nếu anh đến chỉ để ta, dù yêu thật, dù chỉ bóng hình thoáng qua trong tim, dung thứ.

"Mộng Kỳ, yêu và ở đều khó lắm. Cậu t/ai n/ạn và mai cái nào đến thể nhau, đừng vội đẩy ra."

Chúng chẳng thuyết phục được nhau. Cuối cùng kéo nằm chung sofa. Lâu sau, khi đã ngủ, thầm: "Thực tớ chỉ tiếc. Nhưng nếu thể buông được thôi, đừng nghĩ nữa, dù sao tớ mà."

Con x/ấu xa khiến khóc. Lại lúc lâu, khi đã ngủ say, tai: "Mỗi như tận để yêu, từng giây phút đẹp đến rơi lệ..."

"Má dúi gối cô, quyết định về nhà.

Về đến nơi, tất nhiên Thạch Lâm ở đó. phòng ngủ, nhìn ga màu caramel quen thuộc thứ anh đã lúc tắm.

Suốt năm qua, luôn vụng về trong những vặt, gần như hoàn toàn anh. Nằm trên chiếc rộng mét trằn trọc. Tự hạ mình, lướt weibo Mộng kia.

Lật từng trang, dừng ở bức ảnh ba hình buổi trà chiều bàn đeo đồng hồ ông lọt góc ảnh. chắc đó Thạch Lâm, chiếc đồng hồ chính món quà tặng anh.

Danh sách chương

5 chương
06/06/2025 01:47
0
06/06/2025 01:47
0
17/06/2025 17:20
0
17/06/2025 17:19
0
17/06/2025 17:18
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu