Một tiếng sau, tại đại lý 4S.
Cố Lâm - tay chơi khét tiếng (đồ phá gia chi tử) - đã chi 3 triệu tệ m/ua chiếc xe b/án tải chống đạn. Không có xe mới trong kho, chàng thẳng tay lấy luôn xe trưng bày rồi yêu cầu độ lại theo ý muốn, hẹn 5-6 giờ chiều quay lại nhận.
Nhân viên b/án hàng cười tươi như hoa, lần đầu thấy đại gia tiêu tiền thoải mái thế. Cô nàng định xin WeChat Cố Lâm nhưng bị từ chối thẳng thừng.
Chúng tôi tiếp tục đến phố b/án đồ sắt vụn, m/ua đủ thứ dụng cụ phòng thân: búa lớn, rìu c/ứu hỏa, roj điện, c/ưa máy gia dụng, dây thoát hiểm... Cứ thứ gì có ích đều chất đầy xe.
Trước giờ tôi chỉ nghĩ ẩn náu trong nhà, chưa từng tính đến kế hoạch dự phòng nếu buộc phải di chuyển. Dù tính cách lạnh lùng ít lời, nhưng Cố Lâm quả thật chu toàn mọi việc, bảo sao bố tôi trọng dụng anh ấy thế.
Bữa trưa, chúng tôi ăn mì ý sốt cua yêu thích của tôi. Cứ coi như bữa ăn tử tế cuối cùng trước khi mọi thứ đảo lộn.
Thấy còn sớm, tôi đề nghị ghé trung tâm thương mại m/ua thêm đồ dự trữ, nhân tiện sắm đồ sinh hoạt cho Cố Lâm.
"Thẻ của tôi không giới hạn hạn mức."
Với câu nói vàng ngọc này từ đại gia họ Cố, tôi bắt đầu cuộc chinh phục shopping bất tận.
Ba tiếng sau, tôi mệt nhoài đứng thở. Đám nhân viên cửa hàng lỉnh kỉnh xếp đồ lên xe tải. Cố Lâm bảo tôi ra quán cà phê nghỉ ngơi.
"Vu Mạn! Đồ đàn bà trơ trẽn!"
Tiếng hét the thé của người phụ nữ khiến đám đông xúm lại.
"Mày dám phản bội A Tranh đi cặp kè với đàn ông khác! Đồ không biết x/ấu hổ!"
Mẹ Tống Tranh vênh váo chỉ tay m/ắng nhiếc, bộ mặt mụ phù thủy méo mó đến phát gh/ê.
Tôi nhấp ngụm cà phê, thong thả đáp: "Bà nhìn thấy tôi cặp kè ở đâu? Còn thằng con trai quý hóa của bà ôm eo gái lạ thì sao? Nó nhắn tin đen tối với em gái hậu bối trường lành tính hơn à?"
Những chuyện kiếp trước tôi từng trốn tránh, giờ thốt ra tự nhiên như không. Người làm sai đâu phải tôi.
"A Tranh nhà tôi đức độ hiền lành, toàn lũ đàn bà hư hỏng tự lao vào. Được làm dâu nhà họ Tống là phúc đức ngàn đời của mày! Giờ mày cũng học đòi lăng nhăng, đồ con nhà giàu mất dạy!"
Con mụ già vừa dứt lời, tôi đã hắt nguyên ly cà phê ấm vào mặt bả.
"Đ...đồ khốn! Dám làm vậy với tao!"
Mụ giơ tay định t/át, tôi nhanh chân khóa cổ tay, tay kia vả một cái đanh đ/á. Xúc phạm tôi còn được, dám động đến gia đình tôi thì phải trả giá. Mụ tưởng mình là Vương Mẫu Nương Nương sao mà ngang ngược thế?
Đã già lại yếu, mụ đành ngồi bệt xuống đất gào khóc. Cố Lâm về kịp lúc, che chắn phía sau lưng tôi. Mụ già chỉ biết vật vã ăn vạ.
"Tao sẽ bắt A Tranh bỏ mày! Đời tao còn sống thì mày đừng hòng bước chân vào nhà họ Tống!"
Vừa ch/ửi mụ vừa gọi điện cho con trai. Tôi chẳng thiết xem trò hề của hai mẹ con, phí thời gian.
Trước khi đi, tôi buông lời: "Tốt nhất bảo Tống Tranh chia tay tôi, tiền đặt cọc m/ua nhà của bố tôi cũng đỡ mất."
Vừa nghe động đến tiền bạc, mụ già lập tức im bặt.
Suốt đường về, Cố Lâm im lặng lái xe. Tôi cũng chẳng muốn nhắc đến gia đình tồi tệ đó. Kiếp trước họ cũng góp phần hại ch*t Cố Lâm, nhất định phải đòi lại m/áu.
Nhìn mấy hũ sốt cua Cố Lâm cầm trên tay, bao uất ức tan biến. Hạnh phúc đong đầy đến khi chuông điện thoại Tống Tranh vang lên.
Hắn năn nỉ xin lỗi, bảo mẹ hiểu lầm, khẳng định tin tưởng tôi trong sạch. Rồi khẽ khàng hỏi: "Bố em... bao giờ chuyển tiền đặt cọc m/ua nhà?"
"Bố tôi định mời nhà anh mai đến bàn chuyện m/ua nhà. Nhưng trưa nay mẹ anh làm thế, biết tính sao đây?"
Tống Tranh lại dập đầu xin lỗi, nài nỉ giữ nguyên kế hoạch. Kỳ lạ thật, tôi đ/á/nh mẹ hắn mà hắn vẫn muốn đến? Đúng là loại vô liêm sỉ.
Tôi nhắc nhở: "M/ua nhà là việc lớn, cần hai nhà cùng bàn. Mai nhớ dẫn cả bố mẹ đến." Hắn vội vã đồng ý.
Tống Tranh chưa đủ tiền m/ua xe, thường đi tàu điện ngầm. Mà ngày mai, tuyến số 3 sẽ thành địa ngục trần gian.
Ngày 8/10 - Ngày đầu tiên virus thây m/a bùng phát
Trời còn mờ sáng, tôi trằn trọc lướt điện thoại. Mạng xã hội vẫn im ắng, hẳn mọi người còn ngủ nướng sau kỳ nghỉ.
Bố mẹ và Cố Lâm đã dậy sớm chuẩn bị. Hai người đàn ông xuống kiểm tra vật tư, khóa ch/ặt cửa an toàn và lối thoát hiểm.
Tôi đề nghị bố mang tủ giày từ tầng 20 xuống tầng 19, giả vờ có người ở. Dán thông báo cho thuê đã ố màu, ghi ngày tháng từ nửa năm trước lên tường tầng 20, tạo cảnh nhà bỏ trống.
Trong ngày tận thế, thứ đ/áng s/ợ nhất không phải thây m/a, mà là những kẻ x/ấu xa. Dù giờ có thêm Cố Lâm lực lưỡng, nhưng đông người khó địch.
Theo kế hoạch, cửa kính cảm ứng tầng 1 sẽ bị vô hiệu hóa. Bố lén c/ắt dây điện đồng hồ. Lũ ông bà già định ra tập thể dục sáng sớm tức đi/ên, nhưng bảo trì đến 8h mới tới nên đành bất lực.
Bình luận
Bình luận Facebook