Tìm kiếm gần đây
Tôi là nữ phụ đ/ộc á/c trong truyện tổng tài, dùng thế lực nhà ngoại ép tổng tài kết hôn.
Người khác kết hôn với tổng tài vì tình yêu.
Tôi thì khác, tôi chỉ muốn ki/ếm chút tiền.
Ngày cưới, Trình Dục ném vào mặt tôi một tờ khế ước: "Hai năm sau li dị."
Tôi mỉm cười yêu kiều: "Tổng tài Trình, li dị tính giá khác nhé."
1
Ngày nhận giấy đăng ký kết hôn, Trình Dục quẳng một bản hợp đồng trước mặt tôi, châm một điếu th/uốc.
"Ký hợp đồng này, đóng tốt vai người vợ, hai năm sau chúng ta li dị."
Thần sắc hắn lạnh nhạt mà kiêu kỳ, toát lên vẻ kiêu ngạo bẩm sinh.
Thư ký mặc vest chỉnh tề đứng nghiêm một bên, không khí trang trọng như một cuộc họp thương mại.
Tôi tự phục mình, đúng lúc này lại nhịn không được bật cười.
Trình Dục nheo mắt, thong thả lấy điếu th/uốc khỏi môi, làn khói mờ bao phủ đôi lông mày hơi nhíu của hắn: "Cô cười cái gì?"
"Xin lỗi, tổng tài Trình." Tôi nhanh chóng lật xem hợp đồng, nở nụ cười chuyên nghiệp, "Ý tổng tài là, trả tiền thuê tôi đóng vai vợ trong hai năm, rồi trả lương theo tháng đúng không?"
Trình Dục sững người.
Hắn rõ ràng không ngờ, tôi lại diễn giải cuộc hôn nhân của chúng tôi bằng logic thương mại lạnh lùng đến thế.
Nhưng chúng tôi là môn đăng hộ đối, hắn không hứng thú với tôi, tôi cũng chẳng màng đến hắn.
Hắn muốn dùng tiền giải quyết tôi.
Tôi, cầu còn không được.
Trình Dục nghiêng người gõ tàn th/uốc, khôi phục vẻ lạnh lùng: "Ừ."
Tôi gật đầu: "Vậy tiêu chuẩn đ/á/nh giá 'người vợ tốt' là gì? Diễn đạt mơ hồ thế này khó mà đ/á/nh giá hiệu suất công việc lắm."
Trình Dục nheo mắt: "Tôi nghe nhầm à, đ/á/nh giá hiệu suất?"
"Không nhầm đâu. Ngài là tổng tài, quản lý cả một công ty đại chúng lớn, khi ký hợp đồng lao động sao lại không ghi rõ trách nhiệm vị trí cơ bản và KPI?" Tôi cười nhìn chàng trai trẻ bên cạnh, "——Mấy thư ký các cậu đang làm gì vậy?"
Thư ký nam im thin thít.
Trình Dục bỏ chân đang bắt chéo, cúi người về phía trước, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Giặt giũ nấu nướng, quán xuyến việc nhà."
"Nội dung công việc: 1. Đầu bếp. 2. Tạp vụ – còn đứng đó làm gì, ghi vào." Tôi sai bảo thư ký.
Thư ký vội rút bút máy sửa hợp đồng tại chỗ.
Trình Dục tiếp tục: "Thứ hai, chăm sóc sinh hoạt của tôi, quản lý nội trợ."
"Tôi sẽ soạn thảo kế hoạch dinh dưỡng và tập luyện cho ngài trong ba ngày. Mặt khác, có lẽ phải đợi khi tôi hiểu rõ tình hình nội trợ của ngài mới lập phương án được.
Trình Dục hài lòng gật đầu: "Thứ ba, với tư cách phu nhân họ Trình tham gia giao tế, phụng dưỡng người già."
"Vâng, thưa ngài Trình."
Hắn dặn dò: "Đừng làm mất mặt tôi ở ngoài, h/ủy ho/ại thanh danh của tôi."
Tôi kinh ngạc: "Ngài Trình, ngài là tổng tài công ty đại chúng đấy."
"Vậy thì sao?"
"Là một tên tư bản đ/ộc á/c, ngài không có thanh danh nào trong một đất nước xã hội chủ nghĩa cả. Ngài là đối tượng để treo lên đèn đường."
Trình Dục: ?
Trình Dục: "Cô có thể đi quyên góp chút ít, làm từ thiện, để họ mãi mãi không phát hiện ra điều đó."
Tôi nở nụ cười chuyên nghiệp: "Tôi chỉ chịu trách nhiệm không làm mất mặt ngài, còn tăng thanh danh tính phí riêng nhé."
Trình Dục: ……
Thư ký nhìn qua nhìn lại: "Vậy trên hợp đồng rốt cuộc viết thế nào?"
Tôi nhìn thẳng vào mắt Trình Dục: "Bên B không được gi*t người, m/a túy, ngoại tình, hoặc có hành vi trái thuần phong mỹ tục khác, tôi nghĩ ngài Trình muốn nói điều này."
Thư ký: "Ờ, trong hợp đồng viết là người nữ."
Tôi: "Vậy nếu tôi chuyển giới thì sao?"
Trình Dục lạnh lùng dập tắt th/uốc vào gạt tàn: "Không được chuyển giới!"
"Tôi chỉ chỉ ra chỗ không ch/ặt chẽ trong hợp đồng – thêm một điều theo nguyện vọng của ngài, trong thời gian hôn nhân không được tự ý chuyển giới, rốt cuộc việc này sẽ phá hỏng 'hạnh phúc' của ngài Trình.
"
Nghe đến đây, Trình Dục bỗng nhếch mép cười: "Này phụ nữ, tôi sẽ không đụng vào cô đâu, tôi không hứng thú với cô."
Đúng như ý tôi: "Ghi lại, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, bên A không được có hành vi sàm sỡ va chạm thân thể và qu/an h/ệ tình dục với bên B, việc này không nằm trong phạm vi công việc."
Đến lúc này mới nhận ra tôi gài bẫy, Trình Dục nhíu đôi lông mày thanh tú.
Nhưng hắn vốn thiếu hứng thú với tôi, đương nhiên không để ý mưu mẹo nhỏ của tôi.
Hắn lười nhác đứng dậy: "Xong hết rồi chứ? Tôi còn có cuộc họp tiếp."
Tôi liếc nhìn đôi chân dài thẳng tắp của hắn trong chiếc quần tây: "Xin lỗi ngài Trình, hợp đồng này chỉ ghi nghĩa vụ của tôi và quyền lợi của ngài, không đề cập đến nghĩa vụ của ngài và quyền lợi của tôi."
Trình Dục hừ lạnh: "Người làm công còn đòi quyền lợi gì nữa, không phải trả tiền cho cô rồi sao?"
"Ý ngài là lương cơ bản ba mươi vạn?"
Tôi chỉ vào mục "tiền cấp dưỡng" trong hợp đồng.
Trình Dục lạnh nhạt: "Tôi cho đủ nhiều rồi, đối với một diễn viên."
Với hắn, tôi không phải vợ, mà là diễn viên đóng vai vợ.
Nhưng hắn quên mất.
Lương ngày của diễn viên, là 2,08 triệu.
Tôi đứng dậy, lấy ra hai cuốn sổ hôn thú từ túi xách: "Xin lỗi ngài Trình, chúng ta đã đăng ký kết hôn rồi, theo luật pháp, tài sản sau hôn nhân là của chung vợ chồng, ngài không thể dùng ba mươi vạn mỗi tháng mà đ/á/nh đổi tôi đâu. Tôi đã hẹn pháp vụ và tài chính của ngài họp cùng, tìm hiểu tình hình tài chính cá nhân của ngài trước." Tôi quay sang dặn: "Lúc đó cậu cũng đến nhé."
Thư ký ngớ người: "Hả?"
Tôi nhíu mày: "Sao, cậu để tôi tự ghi biên bản họp à?"
Thư ký vội vàng lắc đầu, rồi gật đầu, cuối cùng lại lắc đầu, hoàn toàn rối lo/ạn.
Tôi xách túi Hermès, bước ra ngoài trên đôi giày cao gót.
"À đúng rồi." Tôi quay lại nhìn Trình Dục đang đứng hình, nháy mắt, "Trước tám giờ tối nay nhớ chỉnh lý tài khoản cá nhân gửi vào email tôi."
Trình Dục mặt lạnh như băng: "Này phụ nữ, cô muốn quản tiền của tôi?"
Tôi: "Tôi có chứng chỉ CPA cao cấp, ngài có không?"
Trình Dục: ……
Tôi cười: "Hai năm tới việc quản lý tài chính của tôi tính phí riêng nhé, cảm ơn."
Nói xong, tôi quay người bỏ đi.
Bức tường kính mờ phản chiếu bóng Trình Dục r/un r/ẩy châm th/uốc, tôi không nhịn cong môi.
Người thường kết hôn với bá tổng đều vì tình yêu.
Chương 12
Chương 14
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Chương 24
Chương 7
Chương 5
Nền
Cỡ chữ
Giãn dòng
Kiểu chữ
Bạn đã đọc được 0% chương này. Bạn có muốn tiếp tục từ vị trí đang đọc?
Bạn cần có tài khoản để sử dụng tính năng này
Bình luận
Bình luận Facebook