Tôi đờ đẫn ào vào lòng Trong khoảnh khắc, chợt cảm một chút ấm áp kỳ quái.
Chúng cửa, thoáng nghe tiếng lý La nói với lão phía sau: 'Cục trưởng, chuyện hôm nay...'
19
Dừng xe gia, hắn nhìn rồi bảo: 'Con xe đi.'
Bánh ngoan ngoãn nghe lời, khi xe cho ánh thương hại.
Đại gia rút chiếc khăn tay trắng y như lần trước, nắm tay lau tỉ mỉ. Tôi ngẩn người, không hiểu hắn đang gì.
Chẳng lễ vì lão nãy nắm tay tôi?
Ồ hay đấy, đúng chất bá chủ.
Đang nghĩ linh hắn lau xong hỏi: 'Đang nghĩ thế?'
Miệng lưỡi hơn n/ão: đang nghĩ không biết khăn tay trắng này có xuất loạt không.'
Đại gia: '...'
Trên xe.
Tiểu La lái xe, ngồi ghế phụ, phía chỉ gia.
Bầu không khí ngột ngạt, quyết định vỡ im biết em bắt?'
Đại gia nhìn thẳng phía trước: 'Đoàn Trì.'
Đoàn Trì? quái thế???
Thấy không hiểu, mình giải thích: 'Là con bố c/ứu đó. Nếu không có bố thì xong đời rồi.'
Con trai mấy ngày chê bố, giờ lại 'bố' 'bố' vào. Dễ nghi ngờ con giả lắm đấy.
Bánh Ở ta, đành đầu. Mẹ nhẫn nhục thôi.
Tôi: -_-||
20
Xe dừng lại, đây không tôi.
Tôi hỏi gia đây đâu, hắn không đáp, thẳng vào trong.
Tiểu La cười mỉm: 'Đây Đế Uyển. Từ hôm nay, phu nhân tiểu thiếu gia sẽ sống ở đây. đạc hai hết đến, biệt thự cũ cũng b/án rồi.'
Nghe tin căn biệt thự xinh đẹp b/án, gi/ận dữ: 'Rõ tôi, sao không hỏi ý kiến Còn có vương pháp không? Gọi chủ
Tiểu La vẫn điềm nhiên: 'Phu nhân, đó tài sinh. tờ đều do nắm giữ.'
Ôi, hiểu lầm thật vời.
Tôi cố nén mắt. Lời quả không sai ở đành đầu.
Bánh tiếp tục Mẹ ơi, nhẫn nhục!
Nhìn con, tủi nh/ục tuôn rơi.
21
Giờ mới nhận điều mình bỏ qua: 'Phòng đâu?'
Tiểu La đáp: 'Phu nhân dùng chung phòng.'
Cái gì? Tôi đi/ếc rồi hay nói nhầm?
Chung phòng với sao???
Hắn thở dài: 'Bao năm nay, từng thân mật với ai như thế.'
Tôi tin m/a q/uỷ à!
Định gia đàm phán, kéo lại: 'Mẹ ơi, tiểu bất nhẫn tắc mưu!'
Tôi quắc mắt: ch*t thật đấy!'
Trước thư phòng, ló. núp bóng tối dò xét.
Nhân gia già mang trà giành lấy khay trà. Ông can ngăn: 'Phu nhân, không thích quấy rầy khi việc.'
Tôi nhất quyết xông vào. Bên trong, Đoàn Bất Ngôn đang đeo kính vàng việc. tôi, hắn cởi kính xoa dương: 'Lại đây.'
Đứng cạnh hắn, vừa định mở lời kéo mạnh ngã vào lòng. Ánh không hắn tim đ/ập xạ.
Tôi vùng vẫy: 'Tôi không ở chung phòng với
Hắn nghiêng đầu: Nhưng như vậy em sẽ không có tiêu vặt.'
Tôi ngẩng đầu: cho bao nhiêu?'
Hắn rút từ kéo một thẻ đen, ánh thăm thẳm nhìn tôi.
Bình luận
Bình luận Facebook