Hướng Về Tình Yêu và Tự Do

Chương 12

27/07/2025 06:56

Tóc mới mọc được một thời gian ngắn, vẫn chưa thể buộc lên được, nhưng cả tôi và Thâm Hải đều rất trân trọng mấy sợi tóc ít ỏi trên đầu, đã dùng nhiều cách để chăm sóc chúng.

Ba năm sau, tôi và Thâm Hải đến Thụy Sĩ.

Trong lúc tôi livestream chuyến du lịch Thụy Sĩ, anh ấy đã cầu hôn tôi.

Anh mặc một bộ Hán phục, bước ra từ góc phố, cài trâm lên tóc cho tôi, thì thầm lời yêu thương bên tai.

"Em không để ý đến bí mật của anh sao?"

Anh nói, đó là bí mật của anh, việc có nói ra hay không là quyền tự do của anh, anh chỉ tiếc là không gặp em sớm hơn một chút.

Anh cũng là bảo vật khó có được, anh là mặt trăng của em, giờ đây, mặt trăng của em đang cầu hôn em.

Em dành tình yêu để cất giấu mặt trăng cho riêng mình.

Ngoại truyện 1:

Tôi là Lý Minh Thành, tôi đã gián tiếp gi*t ch*t em gái mình.

Sau khi Lý Minh Phụng kết thúc chuyến lưu diễn toàn cầu, chúng tôi nghỉ dưỡng ở nước ngoài nửa tháng rồi mới về nước.

Về nước, thứ đón chờ chúng tôi là th* th/ể của Lý Minh Đình.💀

Tại sao không nghe thấy điện thoại nhỉ? Ừm... Lý Minh Phụng bảo, hãy sắp xếp công việc ổn thỏa, tắt điện thoại, tập trung chơi thật vui vẻ cùng cô ấy một lần.

Sao lại dễ dàng... tin như vậy?

Lý Minh Đình thực sự bị u/ng t/hư, hóa ra dáng vẻ tiều tụy lần trước của cô ấy không phải do nghiện m/a túy, mà là vì bệ/nh.

Hối h/ận dường như đến muộn màng, sơ hở rồi cũng lộ ra.

Khi tôi biết cái ch*t của Lý Minh Đình do một tay Lý Minh Phụng sắp đặt, đã là nhiều năm sau đó.

Lý Minh Phụng từ rất sớm đã biết mình không phải con ruột của nhà họ Lý, cô ta tự lén lút tìm được cha mẹ ruột và bắt họ thờ ơ với Lý Minh Đình, không được đối xử tốt với cô ấy.

Vì thế, em gái tôi từ nhỏ đã sống không vui.

Cặp vợ chồng đó nhìn hiền lành nhưng luôn PUA cô ấy.

Họ liên tục đả kích, nói rằng không ai sẽ thích cô cả, nhưng họ thì có, dù họ đ/á/nh m/ắng nhưng đ/á/nh là thương m/ắng là yêu, không có cha mẹ nào không yêu con cái mình.

Vậy nên, em gái tôi hẳn từ rất nhỏ đã thường xuyên bị thương, họ không cho phép cô có giao tiếp xã hội bình thường, cô sợ giao tiếp với người khác, vì thế khi lần đầu vào nhà họ Lý, cô mới trông bối rối và vội vã như vậy.

Ngay cả bệ/nh u/ng t/hư dạ dày của em gái tôi, cũng có bóng dáng của họ.

Sau khi Lý Minh Phụng tìm thấy họ, thái độ của họ với em gái tôi đột ngột x/ấu đi, cô không có nhiều thời gian nghỉ ngơi, phải làm nhiều việc nhà, nhưng chỉ ăn đồ thừa, đồ ăn vặt hầu như không có, chỉ có mấy hạt khô mốc mà cặp vợ chồng kia không ăn, họ rửa qua rồi bỏ vào chảo rang lên, đưa cho cô ăn, còn lừa nói đó là m/ua riêng cho cô.

Rốt cuộc phải sống khổ sở thế nào, mới không phân biệt được mùi vị của hạt khô đã mốc?

Bảy năm sau khi em gái tôi ch*t, tôi mới biết, hóa ra trước lúc ch*t cô đ/au đớn, tuyệt vọng đến nhường nào.

Cha mẹ nuôi bỏ rơi cô, từ sau khi thân phận bại lộ không nhận điện thoại của cô nữa, cha mẹ ruột không yêu thương, anh chị không thương, tất cả mọi người đều keo kiệt trao đi thiện ý.

Cô như một con nhím, cứng đầu bước đi một mình, loạng choạng, khắp nơi vết m/áu.

Cô nhổ hết gai, để sống sót không ngại quỳ gối trước kẻ th/ù, tôi là người thân nhất của cô, nhưng cũng là thủ phạm làm tổn thương cô sâu sắc nhất.

Tôi đã đ/á/nh cô.

Tôi đáng ch*t.

Rõ ràng lúc nhỏ tôi đã nói vô số lần, nhất định sẽ bảo vệ tốt em gái.

Tôi đáng ch*t, nhưng không thể ch*t.

Tôi bẻ g/ãy bàn tay chơi violin của Lý Minh Phụng, nhìn cô ta đ/au đớn rên rỉ trong tầng hầm.

Cô ta thậm chí ngang ngược đến mức không hủy bằng chứng.

Cô ta có một két sắt, bên trong đặt một chiếc điện thoại cũ.

Đó là chiếc điện thoại năm xưa em gái tôi liên lạc, c/ầu x/in cô ta cho tiền.

Cô ta cũng đáng ch*t.

Chúng tôi đều là tội nhân.

Chúng tôi đều nên sống trong đ/au khổ và hối h/ận suốt quãng đời còn lại.

Tôi đã gi*t👤.

Sau khi gi*t Lý Minh Phụng, tôi vạch rõ từng tội á/c của cô ta, cô ta là con sói đội lốt cừu, là q/uỷ dưới lớp da người.

Cô ta gi*t em gái tôi, tất cả chúng tôi đều là đồng phạm của cô ta.

Trời cao hẳn thấy em gái tôi sống quá khổ, nên không chỉ cho cô ấy tái sinh, mà cả chúng tôi cũng được tái sinh.

Cô ấy không muốn sống nữa.

Cô ấy bị chúng tôi ép đến mức không còn ý niệm sống sót.

May mắn thay cô gặp được Thâm Hải, bằng không, tôi thực sự không dám chắc cô có thể vì chúng tôi mà sống tiếp.

Mọi việc cô làm sau khi tái sinh đều là để sẵn sàng ch*t.

Hai kiếp của cô cộng lại chưa đầy ba mươi lăm tuổi...

Đã tràn ngập thất vọng với thế giới này.

Cô nói, cô sẽ không tha thứ cho những kẻ từng ép cô đến ch*t.

Làm anh trai, tôi phải bảo vệ cô.

Tôi có thể không xuất hiện, nhưng tôi sẽ loại bỏ mọi yếu tố khiến cô bất an.

Tôi đưa Lý Minh Phụng đến Myanmar, nhìn cô ta ngày ngày sống không được ch*t không xong, cha mẹ ruột cô ta, cũng sẽ đến cùng.

Sau khi tận mắt thấy Lý Minh Phụng tắt thở, tôi về nước tự thú.

Tôi là tội nhân, tôi sống không tốt, chắc cô ấy sẽ vui chứ?

Tiếc thay, cô ấy không nhận con gấu bông của tôi.

Tôi ch/ôn con gấu bông của mình ở nơi phần m/ộ kiếp trước của cô, nếu nhất định phải có một người ch*t, xin hãy để tôi thay thế cô.

Kiếp sau, hãy để anh làm anh trai của em lần nữa nhé, làm bố cũng được, anh nhất định sẽ dốc hết sức bảo vệ em...

-Hết-

Minh Quế Tái Tửu

Danh sách chương

3 chương
27/07/2025 06:56
0
27/07/2025 06:52
0
27/07/2025 06:49
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu