10
Lúc này, bị đôi cánh tay mạnh mẽ đó ôm ch/ặt, tôi lập tức thở không ra hơi: 'Ừm, này... bây giờ vẫn còn là ban ngày mà...'
'Hồi nào giờ ngày nào chẳng được?'
Hứ...
Sau khi mất trí nhớ, Lâu Hách đột nhiên biết tán gái đến thế ư?!
'Nhưng... nhà mình không có biện pháp phòng ngừa...'
Anh định nói gì thì một luồng gió thổi qua cửa sổ, vài cuốn sổ rơi xuống đất lộ ra chiếc hộp nhỏ mạ vàng vuông vức.
Tôi nhảy khỏi đùi anh nhặt hộp lên: 'Sao trong nhà lại có thứ này?'
Biệt thự này là phòng tân hôn của chúng tôi. Chiếc hộp đã mở nắp chỉ còn lại hai cái.
'Anh cũng không biết.'
Lâu Hách nhìn chằm chằm hồi lâu rồi nghiêm túc: 'Hai cái cũng đủ rồi, em nghĩ sao?'
'Đủ thì đủ...'
Khoan! Anh đang đ/á/nh lạc hướng!
Tôi đ/ập hộp xuống bàn: 'Anh nói rõ cho em nghe đi.'
Chưa kịp giải thích, tiếng còi xe vang lên ngoài cổng cùng giọng nữ the thé: 'Anh traiiii! Em về rồi đây!'
Ch*t chửa, Lâu Tô - em gái ruột Lâu Hách - một tiểu thư khó chiều đã tới.
Tôi trừng mắt cảnh cáo anh rồi vội chạy xuống mở cửa. Lâu Tô đứng ngoài cửa với áo lụa váy ngắn, 18 tuổi mà ăn mặc như 28.
Mỗi lần gặp cô ta, tôi lại thấy bất công số phận - 18 tuổi tôi còn vật lộn với túi Hermes, còn cô nàng đã du lịch khắp thế giới.
'Mẹ đâu?'
Cô ta liếc tôi: 'Mẹ không muốn tới, về thẳng nhà rồi.'
Tôi gượng cười theo sau xách đồ. Cô ta đẩy cửa: 'Anh trai đâu?'
'Trên lầu.'
'Vậy gọi anh ấy xuống đi! Muốn mệt ch*t em à?!'
'Được rồi, em ngồi nghỉ đi.'
Dỗ xong Lâu Tô, tôi hối hả lên lầu. Phòng sách vắng tanh, phòng ngủ khách không bóng người. Tôi đẩy cửa phòng chủ thì thấy giường bừa bộn đầy cánh hồng, dẫn vào phòng tắm đang vang tiếng nước chảy.
Trong làn khói ấm ngập nến thơm, Lâu Hách dựa bồn tắm nhai cánh hồng mê hoặc như vị thần vàng. Tiếng chân Lâu Tô đã rầm rập sau lưng.
11
Lâu Tô cố xông vào phòng tắm. Lâu Hách cất giọng: 'Tiểu Lam, đưa áo cho anh.'
'Anh! Em đưa cho!' Cô ta hất mặt tôi: 'Gh/en à? Anh em tôi thân thiết lắm!'
Tôi gào thầm: Không nể mặt anh ấy, ai thèm chịu đựng mày?
Lâu Hách quấn khăn bước ra, quát em gái: 'Nói chuyện với chị dâu phải lễ phép.'
12
Trên đường thăm bố mẹ chồng, Lâu Tô chiếm ghế phụ nhìn tôi đắc thắng: 'Vợ có thể thay, em gái chỉ một thôi!'
Tôi bực bội nhắm mắt. Lâu Hách thì thầm đưa hai gói nhỏ: 'Giữ kỹ, tối nay chưa biết ngủ đâu.'
13
Nhà mẹ chồng có khách - cô Khúc e lệ ngồi cạnh Lâu Hách. Bà mẹ xếp chỗ khiến tôi thành người ngoài. Cô Khúc chính là người trong bức ảnh m/ua sắm hôm trước.
Bình luận
Bình luận Facebook