Năm năm qua đi, Nguyên Nguyên cũng đã trưởng thành, càng ngày càng toát lên vẻ yêu kiều nghiêng nước nghiêng thành. Thấy nàng ngày càng thân thiết với Tam hoàng tử, mí mắt trẫm cứ gi/ật liên hồi, lòng dạ cũng chẳng yên ổn chút nào.
Lẽ nào mối tình tay ba này chẳng thể tránh khỏi?
Mỗi ngày trẫm đều tưởng tượng ra cảnh vạn chữ trong các tích truyện, chỉ còn mười năm nữa là Nhị Nhi và Tam Nhi sẽ vì Nguyên Nguyên mà đấu đ/á tơi bời khói lửa.
Trẫm đi vòng quanh Ngự Thư Phòng ba vòng, vội vàng điều Quốc cữu ra ngoại nhiệm, nhân tiện lấy cớ 'nam nữ hữu biệt' bắt Quốc cữu đưa Nguyên Nguyên đi theo.
Vì việc này, Nhị Nhi còn tới Ngự Thư Phòng gây sự với trẫm một trận.
Nhị Nhi này, năm tháng qua chỉ có việc khiến 'trẫm vui lòng' là nhờ trẫm tận tâm nuôi dưỡng nên không bị lùn đi.
Nhưng điều đó không ngăn được trẫm muốn đ/á/nh nó.
Lưu Cao Thịnh đã quá quen cảnh này, thu tay vào ống tay áo, giả vờ làm đà điểu, bởi lẽ ngày nào Nhị Nhi không bị trẫm đ/á/nh mới là thất sủng.
'Phụ hoàng, sao ngài lại điều cha của Nguyên Nguyên đi ngoại nhiệm? Điều cha nàng đã đành, sao còn bắt nàng đi theo? Đất Kinh nghèo khó thế, Nguyên Nguyên sao chịu nổi cực khổ...'
'Ngươi còn rảnh quan tâm Nguyên Nguyên? Sách Hán Thư đã thuộc chưa? Tam đệ của ngươi đã học xong rồi, ngươi vẫn còn kẹt ở Hán Thư...'
'Thần nhi về sẽ học ngay...'
'Ngay bây giờ cầm sách ra hành lang đứng học cho trẫm!'
Chạy qua chạy lại, trẫm chỉ thấy lòng mỏi mệt vô cùng.
Gen di truyền sao mạnh mẽ thế? Chiều cao của Nhị Nhi trẫm đã vặn ngược được, nhưng thằng bé này bao năm văn chẳng thành võ chẳng đạt, tài năng duy nhất thể hiện là... buôn b/án với tiểu thái giám, cung nữ trong hậu cung phất lên như diều gặp gió mà chẳng chịu nhường lợi chút nào.
... Giống hệt mẹ nó.
Không chỉ thừa hưởng tính thích buôn b/án từ mẹ, còn mê tiền nữa.
Chờ đã, cái này hình như không hoàn toàn giống mẹ.
... Nghĩ tới việc Nhị Nhi là sản phẩm thuần chủng của hai kẻ hà tiện sinh ra, trẫm đ/au đầu vô cùng.
15
Trên triều hôm nay chẳng yên, tên quan vốn nổi tiếng gia đình đông đúc lại xúi trẫm tuyển tú.
Trẫm nhớ năm năm trước chính hắn xúi trẫm chọn bạn đọc.
Làm sao? Giờ con gái nhà ngươi nuôi lớn gả không được lại muốn trẫm lấy sao?
Đừng hòng!
Nhưng tên này không biết xúi giục thế nào mà kéo được cả đám quan viên, lý do là trẫm mười năm không có con.
... Gì chứ? Trẫm vi phạm nam đức sao?
Nửa tháng sau, lũ già này vẫn khăng khăng ép trẫm tuyển tú.
Bao năm nay trẫm dạy một kèm một, khó nhọc lắm mới khiến nữ nhân hậu cung chuyên tâm sự nghiệp, không còn tranh đấu. Giờ các ngươi đưa thêm người vào, sợ trẫm không đủ mệt sao?
Trẫm gi/ận dữ bãi triều.
... Hoạt động tốn tiền này các ngươi đừng hòng!
Nhưng Hoàng hậu bưng chén canh bước vào Ngự Thư Phòng.
Một khắc sau, trẫm tuyên bố tuyển tú.
Trẫm phải chọn dâu rồi!
Thái tử Kỳ Lâm, mười bảy tuổi, tính tình ôn hậu, dáng vẻ tuấn tú, đức tài song toàn, được lòng trẫm, nay chiêu m/ộ tú nữ hợp tuổi trong thiên hạ, chọn Thái tử phi.
Đại Lương đại hội tuyển mỹ nhân lần thứ N, bắt đầu!
...
Từng đợt tú nữ được đưa về kinh thành, không phải chọn vợ cho mình nên trẫm thấy cô gái nào cũng đáng yêu.
... Đứa nào trông cũng giữ dâu tương lai của trẫm.
Nhưng Hoàng hậu rõ ràng nhiệt tình hơn, quyết đoán nhanh hơn. Trẫm chưa kịp xem xét kỹ vài nhà, Hoàng hậu đã 'vèo vèo' loại bỏ mấy đợt tú nữ.
Ba tháng sau, cuộc tuyển chọn cuối cùng vào chung kết.
Mệt mỏi vì thẩm mỹ, trẫm phó mặc cho Hoàng hậu.
Nhưng trẫm nói không úp mở: 'Tất cả phải giản đơn.'
Đành vậy, vợ chồng già mười mấy năm không có ăn ý, trẫm không nói ngắn gọn thì nàng không hiểu ý.
Trải qua vòng loại, b/án kết, chung kết, phục hồi, gia hạn, cuối cùng đứng trước mặt trẫm là ba cô gái.
Đủ cả gia thế, nhan sắc, tài đức.
Ừ, Hoàng hậu lại chọn Hoàng hậu, Hoàng hậu đã chọn ra Hoàng hậu tương lai.
Rồi Hoàng hậu mời trẫm xem xét quyết định chọn cô nào.
Trẫm đã mệt mỏi tới mức thấy ba cô đều giống nhau:...
Một khắc sau, Thái tử đáng lẽ phải đọc sách bị trẫm lôi tới chọn vợ.
Hoàng hậu: ...
Thái tử: ...
Trẫm: Vợ mình tự chọn.
Thái tử nhìn một vòng, chỉ vào cô gái bên cạnh: 'Thần nhi thích Trưởng nữ nhà họ Yên.'
Hoàng hậu và trẫm: Xem náo nhiệt.
Thái tử: Nàng ấy đẹp nhất.
Trẫm: ??? Ngươi chỉ xem mặt?
Hoàng hậu: Không xem mặt năm xưa thần thiếp đã không gả cho Bệ hạ.
Trẫm: ...
Hóa ra Hoàng hậu là kẻ ái mỹ ngầm.
Khiến Thái tử cũng xem mặt chọn vợ.
Người dưới không hiểu cuộc đối thoại bằng ánh mắt giữa trẫm và Hoàng hậu Thái tử, chỉ thấy trẫm đột nhiên ủ rũ.
Rốt cuộc bao năm uốn nắn vẫn không thắng nổi gen di truyền sao?
Rồi Thái hậu - mẹ trẫm vốn ít xuất hiện nhưng thi thoảng lại gây chú ý - phán rằng hậu cung trẫm trống trải, tứ phi bát tần chưa đủ, nên chọn thêm mỹ nhân.
Hay thật, mọi người đều tranh Thái tử phi, ai ngờ kẻ thua lại lên đời.
Không hợp lễ nghi.
Trẫm phẩy tay, nhưng Thái hậu quyết tâm chọn tú.
Trẫm cương quyết từ chối, được Thái hậu nhượng bộ.
Thái hậu lại gọi các tú nữ đã bị loại trở về xếp hàng, rồi bắt đầu ôm ng/ực: Nếu hoàng nhi không nhận, ai nương sẽ sinh bệ/nh.
Trẫm: ... Ừm, có ai muốn nhập cung không?
Nhiều tú nữ dưới sân tỏ ra hứng thú.
'Có cô nào thông thạo thêu thùa?' Trẫm giả bộ lạnh lùng, ba cô gái cúi đầu bước ra.
Hoàng hậu chỉ cô đẹp nhất.
'Có ai giỏi hội họa?'
Bốn người bước ra.
Hoàng hậu lại chọn cô đẹp nhất.
Trẫm vui mừng nhận hai Tài nhân.
Tuyệt, Ngự Chức Phường có người giám công, họa viện cũng có người quản lý.
Hoàng hậu và Thái hậu công thành thân thoái, hai cha con nhận dâu mới ngơ ngác nhìn nhau.
Bình luận
Bình luận Facebook