Tôi: …
Những huynh xong nghị lực đều nhìn bằng ánh m/ộ "con nhà huynh cùng lớp véo con mình chất vấn:
"Hả? phải học chung với thủ khoa tỉnh sao? Sao chịu bài bạn? Giờ đỗ thế này, mặt mày đâu Hả? Hả?"
Đầu 8, bố đ/ốt pháo cổng làng, rồi đêm đó dọn căn hộ Bắc Kinh.
Trên mạng xao chủ đề #Nữ_thủ_khoa_xinh_đẹp_nhất, thông tin về khui ra hết.
Thật lòng mà nói, nếu lộ cũng bố giàu thế: sở 30 trạm thu m/ua phế liệu khắp nước, xứng danh "vua rác".
Những bạn kh/inh giờ nhau ăn theo. Họ để IP cùng thành phố, đăng thẻ sinh viên mạng hội phát sôi nổi:
"Hứa Kiều hồi học đâu, đỗ Thanh Hoa toàn nhờ thiên phú."
Xạo! ra thức khuya dậy sớm suốt.
"Cô ấy hiền lành khiêm tốn, bọn tự ti dám làm quen."
Xạo! ra thèm nhìn tôi.
"Nhà ấy giàu thế ư? Sao giản dị thế, m/ua trứng trà mặc cả với hàng."
Cái này đúng. tiêu vặt đủ cho xa xỉ như trứng trà.
Chẳng mấy chốc, và Ngô Diệt n/ạt phơi bày.
Cộng mạng đa phần là giới trẻ, dễ cảm với nạn b/ạo l/ực học đường.
Họ cầm bàn phím xông tiền ch/ửi bới, photoshop tang, rủ nhau tới nhà đối tạt m/áu chó...
Chưa đầy một ngày, đã chịu nổi, điện minh oan.
Tôi ngồi trước tính, mở ra nhật ký ghi chi mọi vụ n/ạt năm 2019:
2019.9.2: Ngày khai chặn nhà vệ sinh bắt chui háng, đe l/ột phục. chui rồi, nhưng họ vẫn tha.
2019.11.12: Ngô Diệt bỏ quả táo vào bàn, mùi hôi khiến giáo ra ngoài.
2020.3.15: Họ nh/ốt vào kho chứa đồ. sợ đến run.
2020.6.10: Họ khạc vào cơm tôi. Suất cơm này ngốn mất 1/10 tiền ăn, giờ đổ hết...
Triệu nức nở: "Hứa Kiều, làm ơn nói đi!"
Tôi sổ lại: "C/ầu x/in? C/ầu tác dụng gì?"
"Ý là gì?"
"Khi các đổ tàn th/uốc vào tay, x/é vở bài ta - ta đã van xin sao?"
"Tôi xin lỗi."
"Vô ích. Các n/ợ Hứa Kiều lời xin nhưng sẽ bao giờ được sao'."
Triệu lo/ạn, nhận ra hàm ý lời tôi, chỉ gào khóc x/in.
Nhưng sẽ tha cho tôi?
Tôi cúp máy, số. Dư luận tiếp tục sôi bài đăng KOL phê b/ạo l/ực học đường khiến vấn đề leo thang thành khủng hội. Nhiều nạn nhân khác dũng cảm tiếng.
Giữa làn ấy, nhập học.
Đời anh hùng thật giản dị!
Ngày khai cổng ĐH Thanh Hoa nhiệt chưa thấy. Những được "c/ứu rỗi" xếp hàng dài đến bắt tôi. Mấy streamer nhau chụp như là điểm check-in.
Giữa cái 38 tim lạnh ngắt 0 độ.
"Hứa Kiều, đang đóng sáp à?"
Giọng Lâu Thịnh vang đầy ngạo nghễ. Chàng kéo ra khỏi đám nức nước hoa.
Tôi rưng rưng cảm động, thắc "Sao anh đây?"
"Nhập học chứ sao."
"Anh cũng học Thanh Hoa?"
Thấy tròn mắt, hắn búng nhẹ trán tôi. ra mặt đỏ cong ve vuốt sống mũi.
Tống Nghiễm vào cổng bộ vest trắng, lạnh lùng hai lơi" qua tai.
Tôi theo giải thích: "Lâu Thịnh giúp thôi, đâu lơi."
Tống Nghiễm im lặng nhanh, thèm chờ. lếch thếch kéo vali theo, năn Nghiễm, duyệt đi, muốn nói... Sao anh gh/ét thế? Hay là... ngại ngùng?"
Tống Nghiễm quay liếc lạnh: "Đừng theo nữa."
Tôi đứng sững, lau mồ hôi. Đằng trước là ký túc xá nam - nơi thể vào.
Tháng 9 như th/iêu. Giữa quân sự, đứng nửa dưới đủ hóa tiên. và Nghiễm khác trung đội nhưng nhau. Cứ nghỉ giải lao là sang "nuôi dưỡng tình cảm". Phần lớn gian chàng thờ ơ.
Cún cưng cũng tự trọng. túm áo Nghiễm: "Phải làm sao anh mới chịu nói chuyện?"
Bình luận
Bình luận Facebook