Cảm giác này giống như mất h/ồn, theo lời Trương Na, tôi đã bị Lục Tần hớp h/ồn.
Điện thoại vang lên, tôi bỗng gi/ật mình vui sướng, lập tức tỉnh táo hẳn.
"Alo thầy Lục, thầy tới nơi chưa ạ?"
Lục Tần nghe thấy tiếng ồn phía tôi, cười khẩy: "Khá lắm Tang Mạt, chiều còn ôm ta không chịu buông, ta đi chưa bao lâu mà em đã ra bar giải khuây?"
Giọng anh đầy uy hiểm, tôi x/ấu hổ xoa mũi, thẳng thừng b/án đứng đồng đội:
"Đều là Trương Na Na cả, cô ấy thấy em buồn nên ép em ra ngoài."
Thầm thì xin lỗi Trương Na Na trong lòng, hi vọng cô ấy tha thứ cho hành động vì tình b/án hữu này.
Lục Tần khẽ chế nhạo, rõ ràng không tin lời tôi.
Anh nói qua điện thoại: "Về nhà sẽ tính sổ với em."
Câu nói đầy ẩn ý khiến má tôi đỏ rực, mềm giọng nũng nịu hồi lâu. Chỉ khi nghe đồng nghiệp gọi anh, tôi mới miễn cưỡng cúp máy.
Dù không nói chuyện lâu nhưng cuộc gọi tạm thời giải tỏa nỗi nhớ mong.
Sau đó...
Tôi cùng Trương Na Na và đám bạn la cà bar tới 12 giờ, sau còn có thêm vài nam nữ trong lớp tham gia. Tôi đều báo cáo lịch trình với Lục Tần, anh dặn về ký túc sớm nên đúng 12 giờ tôi rủ mọi người giải tán.
Mọi người cười nhạo tôi giống tiểu phụ nhân. Khi kể lại với Lục Tần, anh ngửa cổ uống ngụm nước, đùa cợt: "Tiểu phụ nhân, gọi anh chồng nghe thử."
Nhìn yết hầu anh nhấp nhô, lòng tôi chợt ngứa ngáy. Chẳng hiểu sao lại mềm môi gọi "chồng ơi".
Lục Tần đang uống nước bỗng đơ người, ánh mắt chạm màn hình đột nhiên thâm trầm. Giọng khàn khàn dụ dỗ: "Ngoan, gọi thêm lần nữa."
24.
Tôi tưởng yêu xa sẽ khổ sở, nào ngờ hoàn toàn ngược lại.
Lục Tần ngày nào cũng gọi điện, vì chênh lệch múi giờ nên đôi khi thức đợi tôi tan học, nói chuyện nửa tiếng mới đi ngủ. Có lần tôi xót anh bảo đừng cố quá, nhưng ngày sau anh vẫn kiên trì.
Tôi thường nhận được ảnh anh chụp - chiếc lá, bầu trời nước ngoài...
Hôm ấy, Lục Tần gửi video đoàn họ đi dạo gần khách sạn. Đang say mê cảnh đẹp, tôi chợt nghe tiếng cô gái gọi tên anh.
"Lục Tần!"
Tôi lập tức cảnh giác: "Anh bảo đoàn không có nữ mà?"
Anh cười trêu: "Gặp bạn đại học ở nước ngoài, em không yên tâm à?"
Tôi bĩu môi: "Cô ta thế nào? Xinh không? So với em, anh thích ai hơn?"
Lập tức video call hiện lên. Lục Tần cười hiền:
"Không đẹp bằng em. Cô ấy không thể so với em. Anh chỉ thích mình em thôi. Vậy được chưa, bé hay gh/en?"
Nghe giọng điệu ngọt ngào, tôi nhịn không nổi cười nhưng vẫn ra vẻ nghiêm túc cảnh cáo: "Không được tơ tưởng bậy bạ đâu thầy Lục!"
Anh cười hứa ba tiếng "được rồi". Từ đó mỗi tối anh đều bật video call ngủ chung.
Hai tháng trôi qua, tôi háo hức đón ngày anh về. Trương Na Na kéo tôi đi m/ua sắm, nhiệt tình chọn nội y gợi cảm: "Ly biệt lâu ngày tất có lửa. Mặc bộ này bảo đảm thầy Lục..."
Tôi trừng mắt: "Thầy ấy không phải loại người đó. Anh nói trước hôn lễ sẽ không đụng đến em."
Trương Na Na thất vọng: "Chẳng lẽ thầy Lục... không được à?"
25.
Chuyến bay của Lục Tần hạ cánh lúc 6 giờ tối. Bị tôi đ/á/nh cho một trận, Trương Na Na vẫn cố m/ua bộ nội y bắt tôi mặc đi đón anh.
Phải thừa nhận, có những thứ ép ép là có. Ra sân bay, tôi mừng vì đã diện đồ đẹp.
Bởi đi cùng Lục Tần ngoài hai nam đồng nghiệp còn có thêm hai nam một nữ. Cô gái đó mặc váy da ôm sát, dáng người nóng bỏng khiến bao ánh mắt đổ dồn.
Khi tôi lao vào vòng tay Lục Tần, cô ta liếc tôi đầy th/ù địch. Tôi đoán đây chính là "bạn đại học" trong video call hôm trước.
"Lão Lục, không giới thiệu bạn gái với tụi mình à?" Cô ta chìa môi đỏ chót, ánh mắt như muốn lôi tôi khỏi người Lục Tần.
Anh nắm tay tôi giới thiệu: "Bạn gái tôi, Tang Mạt, sinh viên năm ba Luật."
Bốn nam đồng nghiệp cười chào "chị dâu". Riêng cô gái lạnh giọng: "Sinh viên bây giờ thích yêu người lớn tuổi thế à?"
Lục Tần nhíu mày, quay sang bạn cô ta: "Lý Hạo, quản bạn gái anh lại."
Hóa ra cô này đã có bạn trai mà còn ve vãn Lục Tần. Tôi bĩu môi tỏ vẻ kh/inh thường.
26.
Vì Lục Tần giúp bạn giải quyết khách hàng khó nhằn, cả nhóm đã đặt sẵn tiệc tại khách sạn 5 sao. Anh nắm tay tôi hỏi: "Em muốn đi không?"
Nghe địa điểm sang chảnh, tôi gật đầu lia lịa: "Thầy Lục mau đưa em đi xem thế giới!"
Bình luận
Bình luận Facebook