Thậm nhìn cô ăn cơm chú đối diện, cảm ăn hơn. tối, cô về trường, suốt đường cô lại ngáp ngắn ngáp như lúc nào buồn Anh nguyên do. long lanh nhìn anh, rồi ngượng cười: tiết kiệm tiền nên thường làm thêm vài hơi nhíu đến thân phận nh.ạy cả.m của cô, thêm. Những điều biết chắc phải trực tiếp cuộc.
Ngày hôm sau, tài được đến tay Gia Bảo và trên danh nghĩa là cuộc hoàn toàn khác biệt. Gia Bảo là bối của đình, ngọc quý trên tay Hứa. Còn sống chục năm vẫn như hình.
Với giống một sinh vật nhỏ bé ngọt ngào khiến ta thư thái. Anh hoàn toàn cô vào vòng tay mình, ít nhất cô phải vất vả nữa. Anh còn hơi mừng vì biệt lập của đình giúp cô giữ được thuần khiết, Gia Bảo vẻ ngoài đầy mưu tính, và sớm muộn gì nhắm đến anh.
Sau một hợp gia, và Gia Bảo lại bữa. vốn tình ý mơ hồ. ăn, nhân viên rót rư/ợu xong, Gia Bảo xuống. Phòng VIP rộng lớn chỉ còn hai người. Gia Bảo ngụm rư/ợu: hợp anh.'
Chu lỏng dựa vào mỉm cười: 'Hợp về mặt nào?' Móng tay hồng hào của cô khẽ gõ xuống bàn, cân trình bày: chuyện của chúng ta. Đội ngũ nghiên c/ứu tâm của bằng vào sản xuất, tôi đóng gói tặng anh.' hề nhúc chờ cô tiếp tục.
Hứa phụ thời trẻ huyết, điều hành ty rất tốt. cái ch*t của vợ con trai nối dõi, dần chệch hướng. Khi Gia Bảo tiếp quản, ty đã ngập hố n/ợ. tìm xoay xở, làm giả, đạo nhái chỉ là vấn đề thời gian. cần tìm chỗ dựa trước vỡ lở vệ cha mình.
Cô nói chân thành: 'Chắc đã nghe đồn về ty chúng tôi. đài sắp đổ, tôi chỉ chân nó. cần giúp đỡ gặp nạn. tính rồi, trì hoãn đến năm sau. một năm này, tôi sẽ giúp củng thế trước nội.'
Lời đề nghị mơ hồ mà rõ đã gần 70 tuổi nắm quyền lực tuyệt đối. Dù năng lực của được nhận, được dạy từ nhỏ. già thường thiên tình cảm. Kể từ về nước, nhở chuyện lập đình. Bố ngày ngày sắp xếp gặp gỡ các tiểu thư danh giá.
Chu cảm buồn nôn những điều này, nhất là bố mình xem xét nói của ông. chỉ nhẹ nhàng đáp: đứng vững. Phương cô là thứ tôi gh/ét nhất.'
Hứa Gia Bảo nhìn đàn đối Nụ cười vẫn trên môi đã lạnh lẽo giấu kín tâm tư. lớn cuộc cô sống bệ/nh viện, khỏe học đủ thứ. Đã là kẻ bệ/nh tật, cô kẻ dụng. Cho đến thường xuyên về cô mới nhận mình tham vọng.
Cô cẩn giữ khoảng cách, mãi là bình thản, như gì khiến động. Thế nên cô vụng về mình làm con bài, sao cô sống được bao lâu. Được thỏa mãn khát khao còn coi như viên mãn giấc mộng hão.
'Chu xem này. biết mình còn bao nhiêu thời gian. Rồi tôi sẽ nhường chỗ đó thôi. Dù thích, đây là đôi bên lợi, nhanh Đôi những thứ đẹp đẽ này mới quả. Anh là thông minh, thà dẹp phiền phức từ chú mãi mãi, còn quấy tiết kiệm thời gian làm điều muốn.'
Tối đó, trở về Quang Nguyên. Những lúc mệt phiền muộn, đều tìm đến Di. khác biệt hoàn toàn những khác - quá thông minh, hiểu mớ hỗn độn quanh anh, nên chẳng toan tính câu nói. bên cô là khoảnh khắc hiếm được thư giãn, như vùng khỏi đáy biển ngạt hít khí lành.
Ở nơi khác, luôn mất đây, ngồi trên sofa nhìn cô bận rộn bếp, lại vào giấc mơ ngọt ngào. Sau Gia Bảo gặp phụ huynh, bố cười ngậm miệng. hiếm tỏ ân cần, nắm tay cô đủ điều.
Chu ngồi phía bên kia ăn, lòng dâng lên nỗi chua chát mai. Nếu biết tình trạng sức khỏe của Gia Bảo, biết phòng ngủ nhà cô được cải tạo phòng thuật đặc biệt, biết sẽ giữ được vẻ mặt như nào.
Bình luận
Bình luận Facebook