Vô Vọng Không Trông Mong

Chương 6

17/06/2025 23:00

Căn bừng những ngọn Liếc quanh, nhận ra hầu hết nội thất đã được thay đổi. Không gian mẫu lạnh lẽo với tông xám đã biến thành một ngôi nhà nhỏ ấm áp cách quê.

Mệt mỏi cả thể x/á/c lẫn tinh thần, chạm bất cứ thứ này. Trợ Trương đứng cửa, thoáng nghe thấy ông ta đang nói chuyện điện thoại.

Cố nén giác khó chịu, nằm vật ra ghế luôn bộ đồ đang mặc.

Tỉnh giấc giác ngứa ngáy trên má. hơi lạnh lướt khóe xuống mép môi.

Tôi mặt trong, lưng đối diện với Tri. Hắn vai dùng lật người lại.

"Anh em lưng." nói băng giá vang lên. Thật hiếm hoi, đây là lần đầu bày sở ràng mặt tôi.

Ngày trước, luôn giữ kín xúc. phải cố hết sức, thậm chí giả nghếch mới khiến xúc động. nghĩ khác một con hề.

Hắn nhẹ nhàng vuốt hàng mi giọng xuống: "Đói không? Dậy ăn chút đi."

Tôi im lặng. thử tranh cãi ích, phí lời. Mỗi lần buông tay, lại lưng. này dùng hết trên sofa.

Nhắm nghiền mắt, cố chìm giấc thể. lặng lẽ sát thời gian trôi định.

Khi buồn thực sự ập đến, sang khác. Ánh đèn vàng ấm áp thay thế ánh chói chang. Hương thơm giặt thoang thoảng trên ga giường - căn từng ở.

Tôi tiếp tục lưng. này ép Tiếng tích tắc hồ vang gian tĩnh lặng.

Sau hồi lâu, vải sột soạt nước xối đặn tắm. Khi giường với hơi nước vương trên người, bật dậy đi thẳng ra phòng.

Bước đuổi theo "Hứa Di, em giở trò chưa? Anh đã cho em thời gian bình nói lạnh buốt chưa từng có.

Lần đầu tối nay thẳng hắn. Mái tóc ẩm cổ áo phô xươ/ng quai xanh nõn. gân xanh, đạo mẽ.

Chu gái đã trao nhẫn đính được thiên hạ ca ngợi là tạo địa thiết". sự nằm chung giường với chi năm xưa mẹ đừng c/ứu ch*t ở bến xe.

Nhưng tranh nói đâu nghe? Càng nói càng thêm ức.

Chu Tri, sao thể điều khiển cả lẫn gái dễ thế?

Nếu yêu sao làm gì?

Còn nếu nói yêu - đó là trò cười lớn nhất.

Hắn quyền cao chức trọng, trẻ mồ côi trắng. Không thế bản lĩnh. thể mặc kệ.

10.

Bàn siết ch/ặt. dùng hết bẻ từng ngón Vừa được, lại cằm ép phải thẳng: "Hứa Di, em bị c/âm à? Hay đi theo quản đó một chuyến mà lòng dạ đổi thay?"

Tôi cố vùng vẫy. Hắn Cắn cổ nương tay. Một vòng răng in hằn tím bầm, m/áu thấm li ti. nhúc nhích, ánh băng.

Chợt thấy vị, nhả Đẩy lùi, định về giường. Hắn kéo gằn giọng: thấy sao?"

"Em rời đây." đặc sau cả đêm im lặng.

"Điều đó thể." chối dứt khoát.

Tôi cười lạnh. vậy hỏi làm cho mất công?

Chu ràng gì, giả thấy. Phải rồi, nhu cầu của với cả kiến bò dưới đất.

Cúi đầu đứng im, mải miết đếm những đường vân trên nền gạch. Bỗng thở dài, vuốt vai dàng: cứ ở đây. Anh sẽ thuê người chăm sóc. Khi rảnh sẽ đưa em đi nghỉ dưỡng, được không?"

Giọt nước rơi xuống nền gạch. mới nhận ra mình đang khóc. Khóc điều gì? Có lẽ... nhớ mẹ quá.

...

Đêm đó, cùng chiều theo ý Mỗi lần lại ngồi gối. thể vượt qua ranh giới lòng, cũng hưởng thứ tình m/ập mờ của nữa.

Danh sách chương

5 chương
06/06/2025 01:08
0
06/06/2025 01:08
0
17/06/2025 23:00
0
17/06/2025 22:58
0
17/06/2025 22:56
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu