Cho đến linh gần cạn linh hải bất động sơn của Quân Hoa cuối cùng cũng ầm vỡ. Trong chốc lát, toàn linh hắn tán không trung. Các tử phía dưới nhau đỡ lấy thân thể suy tàn của hắn, mắt trợn trừng phẫn uất.
Ta lau m/áu khóe môi, cười khoái trá:
- Quân Hoa Tiên Tôn, ngươi nướng chín Cửu Vị Chân ở Tiểu Hương Sơn thỏa chí không?
- Ngươi...!
Đôi mắt vừa khép hờ của Quân Hoa mở to, đồng tử đen kịt tràn tử khí. Hắn cuối cùng cũng không thể ngạo nghễ nữa.
Ta ngửa mặt cười vang, thanh Thanh rung lên x/é gió. Theo từng bước tiến lên, Thôi Phục Linh cùng tam vị huynh cuống quít. Bọn mất vi, ch*t trong ta.
Chưa kịp vung ki/ếm, chân trời vang lên tiếng hét vang vọng:
- Tiểu nhi to gan! tổn thương tử Linh ta!
39
Ba lão giả tóc phất phơ tiên y giáng lâm, chính là cùng Lão, Nhị quan năm. Tất cả tử quỳ rạp mừng rỡ. mắt chúng hướng về lại tràn ngạo.
Đứng là Chân Tiên Tôn Linh Tông. Chỉ khẽ vẫy Thôi Phục Linh bị hút về phía sau. Hắn ánh mắt vô tình:
- Chỉ, ngươi biết tội chưa?
Lời nói sấm truyền uy áp. ki/ếm đứng hiên ngang, cười nhạt:
- hỏi Chân Tiên Tôn, tội gì?
- Thôi Phục Linh hỏa gia ngũ khẩu, Quân Hoa Cửu Vị Chân Tiểu Hương Sơn, Linh bức hại từng bước m/áu thấm đẫm từng trang sử... tội gì?
- Tiểu tiểu oán, tâm hung hiểm hẹp hòi! phế bọn chưa đủ sao?
Đại chưa từng quan, đ/au thiên thành phế vật. Nhất là Quân Hoa kỳ vọng phi nhất năm nay.
Ta cười lạnh:
- à, tẩm trên Phượng Hoàng của mình. Bọn ý tr/ộm về dâng cho Thôi Phục Linh, lại da thịt với nàng nhiễm trách ai?
- Còn Quân Hoa đồ luân, theo quy phải trục xuất. Chẳng nhẽ lão giao hai cho ta, để làm tình ngươi?
Nghe đến đây, sắc mặt đám Thôi Phục Linh biến sắc. cả Chân Tiên Tôn cũng mày. Việc này nếu truyền ra, danh tiếng khó giữ.
Nhị ánh mắt lóe lên tia toan tính:
- giao hai người, ngươi chịu lui binh?
Ta lắc cười ngạo:
- Vậy sẽ cho ngươi ch*t... thoải mái chút.
Ba lão giả bị trêu tức, vung định hạ sát. Thanh của chợt lơ lửng không trung, thế bén ngót bọn kinh lùi lại:
- Thanh của Lan! Ngươi là...?
40
- Lan chi nữ Chi thuộc Nguyên Tông!
Nghe đến tên Lan, vị lập tức thu chiêu. thong thả nhắc lại chuyện xưa:
- Năm xưa ngươi gh/en Nguyên nhất tiên môn, con u/y phụ thân, song thân vô tội bỏ mạng.
- Trước ch*t, phụ thân lập thề với thiên đạo: ngươi dám động thủ mạch gia, tức khắc hình thần diệt!
- Ba vị môn, lão... đành lấy mạng đổi lấy mạng không?
Cả đại điện biến sắc. Đám tử ban cho là chuyện, nhưng thấy thần sắc vị chủ tọa hiểu ra chân tướng.
- Ngươi sự diệt nay?
- Đúng thế!
- Vậy này!
Nhị vận toàn đ/á/nh ra phong đại thừa đại viên mãn. vận chuyển Ngũ Hành chi chống m/áu tươi phun Thanh Ki/ếm. Nhị trúng thề, thân tử đạo tiêu.
Đại đ/au gào thét:
- Ngươi thương, nếu lui tha mạng!
Ta nhổ m/áu, ngửa mặt cười:
- Mời tục!
Một kinh thiên động địa tới. May nhờ Hỗn Độn Pháp thể, gượng đứng vững. Khi linh mạch vỡ bóng trắng xóa xông tới đỡ thay.
- Không!
Đại Linh ngã xuống. Tay run run đỡ lấy Hồ Nguyên lão già thích lén vặt trong bếp ta. Chòm trắng vẫn vương mùi canh rau...
Bình luận
Bình luận Facebook