「Sơ Sơ, em là đồ sắc q/uỷ hả?」
Giang Nại kéo áo xuống.
Một vùng da rộng lộ ra trước mắt, tôi nhìn chằm chằm không chớp mắt.
「Cơ bụng của anh đẹp quá, em có thể ngồi trượt cầu tuột được không?」
Giang Nại khẽ cười, tai đỏ ửng.
「Em say rồi hả?
「Lần sau em thử đi, đừng chỉ nói miệng suông.」
Tôi bắt Giang Nại tập xà đơn, nâng tạ, chống đẩy, anh đều đồng ý làm theo.
Chẳng mấy chốc, mồ hôi lấm tấm lại ướt đẫm làn da anh.
Gân tay nổi lên cuồn cuộn, giọt mồ hôi lăn dọc yết hầu quyến rũ, xoáy vào những đường nét cơ bụng rồi chảy vào vùng kín đáo.
Hai sợi dây rút quần đung đưa khiến tôi hoa mắt.
Vì vận động, giọng anh trầm khàn đầy mê hoặc.
「Vừa tắm xong giờ lại đổ mồ hôi nữa rồi. Anh cúp máy đây Sơ Sơ, em nghỉ sớm đi.」
「Khoan đã!」
Bàn tay trên màn hình dừng lại.
Giang Nại do dự: 「Em không định...」
Tôi gật đầu cuồ/ng nhiệt: 「Được không anh? Được không?」
Thấy anh không mở miệng, tôi nũng nịu: 「Tụi mình yêu nhau đã nửa năm rồi mà.」
「Mới 4 tháng 5 ngày」, Giang Nại như chợt nhớ điều gì, 「Thế nên giờ anh vẫn chưa có danh phận, trong khi em chỉ thèm thân x/á/c anh?」
「Đâu có! Em thích anh đẹp trai, body chuẩn, dịu dàng, học giỏi, lại còn chiều em hết mực khiến em ngày nào cũng muốn dí sát vào anh. Không chỉ ngoại hình mà tâm h/ồn anh cũng đẹp, em thích anh nhiều lắm.
「Giang Nại ca ca, cho em xem đi. Có người nói rồi, body đẹp thì phải dám khoe ra chứ!」
「Ai nói thế?」
「Chính là bạn gái xinh nhất, dễ thương nhất của đại mỹ nam Giang Nại đây nè!」
Giang Nại bên kia màn hình suýt mỉm cười nhưng cố nén lại.
「Ch*t ti/ệt.」 Anh ch/ửi thầm.
Giọng tự giễu khẽ thốt ra: 「Hướng Sơ em đúng là có tài dụ dỗ. Em say mà người mất bình tĩnh lại là anh.
「Giống cái tên anh trai em vậy, toàn lũ đểu cáng.」
Tôi ngơ ngác: 「Anh nói gì cơ? Em không nghe rõ.」
「Không có gì. Góc này được chưa?」
「Được lắm!」
Tôi gật đầu lia lịa: 「Xuống thêm chút nữa thì càng tuyệt!」
「Coi chừng lên chắp mắt. Lần sau gặp anh cho em xem bản 3D.」
Mặt tôi đỏ bừng khi xem dòng nước xối xuống bờ lưng rộng của Giang Nại, từng chuyển động làm rung chuyển thân hình chữ V.
Không ngờ một ngày tôi được hưởng đặc ân thế này.
Đúng lúc đó, Hướng Dã gõ cửa phòng tôi.
Tôi vội chạy ra mở.
「Say bí tỉ rồi còn gì? Mặt đỏ lừ, uống th/uốc giải rư/ợu với nước mật ong đi rồi ngủ.」
「Dạ.」
Tôi ngoan ngoãn uống th/uốc.
「Sao có tiếng nước chảy? Em giấu đàn ông trong nhà tắm hả?」
Hướng Dã cố nhìn vào trong.
「Chỉ là xem livestream trên điện thoại thôi mà!」
「Livestream gì? Cho anh xem.」
Đầu óc say khiến tôi phản ứng chậm, giấu vội điện thoại ra sau lưng.
「Xem câu cá, chán lắm.」
「Xem câu cá làm gì?」
「Dạo này em muốn nuôi cá, nên xem trước.」
「Ừ, ngủ sớm đi. Anh sẽ qua quán 'Lưu Bạch' xem, chủ quán đó nuôi toàn cá quý.」
『Lưu Bạch』 là quán bar nổi tiếng, Hướng Dã là khách quen nên thân với chủ quán.
「Cảm ơn anh.」
Đợi Hướng Dã đi rồi, tôi mới dám lấy điện thoại ra.
Giang Nại đã tắm xong từ lâu, tôi tiếc đ/ứt ruột.
「Sao anh tắm nhanh thế?」
「Lạnh.」
「Giữa hè nóng thế này mà lạnh?」
「Lạnh tim.」
Tôi chọc anh: 「Vậy mau đến lòng em đi, để em sưởi ấm cho... Ơ, sao anh chuyển sang gọi thoại rồi?」
「Chắc tại anh không đẹp bằng mấy con cá khác của em.」
「Anh nói gì cơ?」
「Khuya rồi, anh buồn ngủ lắm, ngủ thôi.」
「Vậy ngủ mà vẫn giữ máy được không?」
Giang Nại khẽ 「Ừm」.
「Ngủ nghen, thơm bé iu.」
Say quá nên tôi thiếp đi nhanh chóng.
Không nghe thấy lời thì thầm vừa tức gi/ận vừa bất lực bên kia:
「Em say mà anh là kẻ mất thân.
「Đồ vô tâm, đúng là đang nuôi anh làm cá trong hồ hả?」
Sáng hôm sau, mọi chuyện đêm qua bay biến sạch.
Cắm sạc điện thoại hết pin, ký ức dần ùa về.
Mở máy xem, thư viện chứa 2GB video toàn cảnh nóng hổi đêm qua.
Nhìn thôi đã chảy m/áu cam.
10
Dạo này Giang Nại hờ hững lạ thường.
Có lẽ do đêm đó tôi quá trâng tráo khiến anh sợ.
Tôi lo lắng mồi ngon sắp đậu lại bay mất.
Nên quyết định tạm thời thu liễm.
Trong lùm cây, chỉ hôn nhẹ, sờ vừa phải.
Hễ thấy vượt giới hạn là dừng ngay.
Khiến Giang Nại an tâm phần nào.
Đêm văn nghệ, Hướng Dã và hội bạn thân đều tới.
Dù ban đầu đến với Giang Nại không vì tình cảm chân thành,
nhưng giờ tôi lại xót xa, sợ anh bị Hướng Dã đ/á/nh nếu lộ chuyện.
Nên kéo anh vào hậu trường.
Trong ánh đèn mờ, anh đỡ tôi ngồi lên bàn, bàn tay dài lẵm đặt trên eo.
Áo crop-top để lộ da thịt, tay anh ấm và khô.
Anh lau nhẹ vệt son in trên môi tôi, ánh mắt trong bóng tối vẫn nồng ch/áy.
「Vẫn không cho công khai, thật sự không định cho anh danh phận hả?」
Tôi chống tay lên bàn thở gấp.
「Đợi thêm chút nữa nhé? Em thích anh nhất mà, không thì đã không để anh làm trôi hết son trước khi biểu diễn.」
Giang Nại kéo eo tôi sát vào người, tôi vội ôm lấy cổ anh.
Ann đặt những nụ hôn nhẹ lên trán, mắt và mũi tôi.
「Lỗi anh, anh sẽ nhẹ nhàng hơn.
「Nhưng Sơ Sơ, em đừng dối anh.」
Tôi thở phào nhẹ nhõm, biết Giang Nại sẽ không làm chuyện động trời trong đêm văn nghệ nữa.
Bình luận
Bình luận Facebook