Hành Trình Lưu Lạc Của Nữ Chính Ngược

Chương 4

08/06/2025 19:49

Tôi nói: "Đây không phải con riu, đây là người hầu của tôi, Friday hoang dã."

Quản gia đơ người một lúc.

Tôi tay trái quấn lấy Ngô M/a, tay phải kéo Friday: "Chẳng lẽ phu nhân tổng tài không được phép có hai người hầu sao?"

Quản gia gật đầu lia lịa: "Được, được, được!"

Ba chúng tôi cùng bước lên máy bay riêng.

Như một gia đình tam khẩu hạnh phúc.

Tất nhiên, Friday được tính là trẻ con.

18

Tôi mang Ngô M/a và Friday xuất hiện lòe loẹt.

Mặt tổng tài tái mét: "Sao thằng man di này cũng về theo?"

Tôi cải chính: "Nói cho đúng, đây là giống loài thuần chủng."

Hôm nay là ngày đẹp trời.

Lão tổng tài - phụ thân của tổng tài cũng có mặt.

Là trưởng tử đích tôn, tổng tài chưa bao giờ dám nhìn thẳng vào đôi mắt thăm thẳm của phụ thân. Đôi mắt ấy là nỗi kh/iếp s/ợ nhất của hắn.

Trước mặt cha, hắn trở nên co ro nhút nhát.

Lão tổng tài nhìn thấy tiểu nhi đã mất tích ba năm, mắt đỏ lên vì hưng phấn.

Hai cha con đoàn viên, lệ rơi đầm đìa.

Tổng tài bất mãn, trợn mắt với tôi.

Tôi: "Anh nhìn cái gì?"

Hắn hừ lạnh: "Nhìn thì sao?"

Hai chúng tôi cãi nhau ỏm tỏi, từ sân trước chí đại sảnh.

Mải m/ắng đến nỗi lão tổng tài dẫn Friday đi mất, mặt trời đã ngả núi.

Tổng tài nhíu mày: "Đàn bà, em đang chơi với lửa đấy."

Tôi với lấy bình c/ứu hỏa, xịt thẳng bọt vào mặt hắn.

Tổng tài đại bại.

Nhưng hắn không phục.

Vừa ho sặc sụa, hắn vừa hứa: "Tao sẽ quay lại."

19

Mười phút sau, tổng tài quay lại.

Hắn nắm cổ tay tôi lôi vào phòng, đẩy ngã lên giường.

Vật lộn mãi mới cởi được đôi bốt tuyết của tôi, x/é toạc lớp quần bông, quần len, quần nỉ, quần l/ót.

Tĩnh điện n/ổ lách tách khiến tóc hắn dựng đứng.

Hắn cười q/uỷ dị: "Em và anh quả nhiên có tia lửa."

Đôi lúc tôi muốn mổ n/ão hắn xem bên trong có gì.

Hắn không ghì nổi tôi.

Tôi nhanh nhẹn như chó núi.

Tôi móc bó rau mùi từ kho hệ thống, tặng hắn một bạt tai.

"Tôi còn có thể cho anh nếm mùi rau mùi."

Tổng tài ngửi mùi rau mùi, lăn đùng ra ngất.

Bác sĩ riêng vào phòng, thành thạo cáng hắn đi.

Tôi giơ ngón giữa về phía hắn rồi khóa ch/ặt cửa.

20

Bình minh, tôi tỉnh giấc.

Lén lút ra vườn, tôi ném cho người làm vườn xấp tiền bảo đi chơi.

Anh ta cầm tiền vui vẻ bỏ đi.

Tiền đương nhiên lấy từ tổng tài.

Tài sản chung vợ chồng, dùng chút sao không được?

Tôi vác xẻng, bắt đầu đào bật gốc từng khóm hồng.

Hoa đẹp thì cất vào kho hệ thống, lát nữa mang ra đảo trồng.

Hoa cũng là tài sản chung, đào chút sao không được.

Tôi rắc đầy hạt giống rau mùi lên mảnh đất trọc, hào phóng dùng công cụ tăng tốc.

Rau mùi xanh mướt mọc như tên b/ắn, chốc lát đã cao 30cm.

Tôi tăng tốc, kích hoạt chức năng đột biến thực vật vừa mở khóa.

8h sáng.

Tổng tài tỉnh giấc trên chiếc giường 800m², mở mắt thấy cây rau mùi cao ngất ngoài cửa sổ!

Tổng tài ngạt thở.

Hai mắt trợn ngược, ngất lịm.

Đội ngũ bác sĩ riêng xúm vào hồi sức.

Tỉnh dậy thấy cây rau mùi, hắn lại ngất.

Được c/ứu tỉnh.

Mở mắt thấy rau mùi, tiếp tục ngất.

Tổng tài tập bụng suốt buổi sáng, cơ bụng từ 6 múi thành 8.

21

Tổng tài đang được cấp c/ứu.

Tôi tiếp tục đổ thêm dầu.

Nhổ hết chậu cây của hắn, trồng toàn rau mùi.

Ch/ặt cây cổ thụ, thay bằng rừng rau mùi.

Tỉnh lại, tổng tài vội vã đào thoát khỏi trang viên.

Hắn để lại lời nhắn: "Trang viên này và người đàn bà rau mùi, ta đều không cần nữa."

Quản gia kinh ngạc: "Đây là lần đầu tổng tài tặng tổ ấm cho phụ nữ."

Tổng tài để lại bản thỏa thuận ly hôn... nhuốm mùi rau mùi.

Trong đó ghi, hắn sẽ chia cho tôi trang viên và vài tỷ tiền mặt.

Chỉ mong được thoát khỏi người phụ nữ nặng mùi rau mùi.

Dù đúng ý tôi, nhưng thái độ của hắn với rau mùi khiến tôi hơi tổn thương.

Đồ không có gu!

22

Tôi mời Friday đến trang viên trồng rau mùi.

Cậu ấy kinh ngạc trước hiện trạng, giơ ngón tay hình chữ "lục".

Đang hì hục đào hố, tôi bất ngờ hỏi: "Cậu định tranh gia sản với Long Hạo Thiên à?"

Tên tổng tài là Long Hạo Thiên.

Tôi biết diễn biến truyện đi/ên rồ này.

Mẹ nam chính mất sớm, nam phụ là con ngoài giá thú của lão tổng tài, nhỏ hơn tôi một tuổi.

Con ngoài giá thú vẫn có quyền thừa kế.

Trong truyện, hai người họ tranh đoạt tài sản bằng cách tưới cây phát tài của đối phương, bỏ tr/ộm rau mùi vào bàn tiệc khách hàng.

Cuối cùng, nam chính thắng, nam phụ bị đày ra đảo.

Cậu ấy gật đầu, rồi cúi mặt: "Chị chưa từng gọi tên em."

Sao lại không?

Tôi lập tức gọi: "Friday."

Cậu ấy nói: "Em tên Long Thanh Tiêu."

Tôi nghiêm túc gọi lại: "Xin chào, Long Thanh Tiêu."

Lão tổng tài đặt tên con cái đậm chất Jacksơ, khó đọc vô cùng.

Tôi không quan tâm ai giành được tài sản.

Chỉ lo cho hòn đảo của mình.

Xa đảo lâu thế này, không biết đàn gia súc và gà mái thế nào rồi.

Tôi đề nghị: "Cậu có thể đòi lại hòn đảo đó không? Tôi sẽ trả ơn."

Cậu ấy đáp: "Vâng."

Ngoan ngoãn.

Quả đúng từng là người man di trung thành nhất của tôi.

23

Trưa đó, Ngô M/a làm đủ món: rau mùi trộn, thịt bò xào rau mùi, rau mùi chiên giòn.

Tôi và Friday ngồi bàn kế hoạch đoạt đảo.

Tôi gợi ý: "Hay cậu dùng tình cảm lay động, lấy lý lẽ thuyết phục. Khơi gợi tình huynh đệ để hắn nhượng bộ."

Friday lắc đầu: "Nhưng hắn lạnh như kẻ đã mổ cá suốt hai mươi năm trên đảo."

Tổng tài đúng là người vô tình.

Gương mặt sắc như d/ao, ánh mắt băng giá.

Trái tim còn lạnh hơn đ/á.

Thản nhiên đày người ra đảo hoang.

Tôi nhai rau mùi, gật gù thấy lý.

Danh sách chương

5 chương
08/06/2025 20:14
0
08/06/2025 19:51
0
08/06/2025 19:49
0
08/06/2025 19:45
0
08/06/2025 19:22
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu