Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
- TocTruyen
- Mèo nhỏ thích ăn Quýt
- Giả Vờ Chìm Đắm
- Chương 16
Dì (Nhương Nhương)",
"Tiểu Di",
"Tiểu Di (người kể chuyện)",
"Tiểu Di (nhân vật chính - người kể chuyện)",
"Đoàn Quan Tần",
"Nguyễn Du",
"Kỳ Sâm",
"Nhương Nhương",
"Mẹ",
"Đỗ Nhương Nhương",
"Đỗ Duyệt Gia",
"Cái gì cũng nuốt được." Hắn nói.
Đỗ Duyệt Gia rửa mặt xong, định với lấy khăn thì phát hiện chiếc khăn mới. Nền trắng, góc viền in hình vịt con.
"Chị Lâm." Duyệt Gia cầm khăn vịt con ra bếp hỏi bảo mẫu, "Đây là khăn của tôi?"
Bảo mẫu quay lại liếc nhìn rồi cười: "À, lúc trước Nhương Nhương phụ tôi dọn dẹp, tôi bảo bé thay khăn mặt. Chắc bé không biết cậu không thích hoạ tiết nên lỡ đổi nhầm. Tôi đổi lại cho cậu nhé?"
Vừa nói xong bà định với lấy khăn thì Duyệt Gia rụt tay lại: "Không cần." Rồi treo khăn lên giá.
Dưới khăn của hắn là khăn của Đỗ Nhương Nhương - góc khăn in hình chú thỏ trắng. Duyệt Gia cầm lên xem kỹ rồi bật cười: "Sao lại là thỏ nhỉ?"
Bữa tối, bảo mẫu lại bị hỏi về chuyện khăn mặt. Lần này là Nhương Nhương vừa ở thư viện về, tay cầm chiếc khăn trắng in hình cáo con thay vì thỏ như trước.
"Thôi không sao." Nhương Nhương lắc đầu. Ở cái nhà này, có thứ gì thật sự thuộc về cô đâu? Thỏ hay cáo, có quan trọng gì?
Tiếng chân Nhương Nhương lên lầu vọng vào phòng Duyệt Gia. Cô bước nhẹ như mèo, nhưng tai hắn quá thính. Cánh cửa phòng cô hé mở, mùi sữa tắm ngọt ngào theo hơi nước ẩm ùa vào khiến hắn bứt rứt.
"Không biết gõ cửa à?" Giọng hắn lạnh băng khi cô bước vào.
"Em gõ rồi." Nhương Nhương dừng chân, "Anh không nghe thấy."
Cô đưa tập đề thi tuần: "Chiều nay gặp Nguyễn Du ở thư viện, chị ấy nhờ em chuyển cho anh."
Duyệt Gia chần chừ: "Đợi tí. Anh chữa luôn, mai em trả hộ."
Nhương Nhương đứng chờ, chân trần đạp lên thảm. Nước từ tóc cô rơi lề đề trên đề thi, vô tình chạm vào tay hắn. Chỉ bài tập 5 phút mà hắn sửa gần nửa tiếng.
Khi cô cầm đề thi rời đi không chút lưu luyến, Duyệt Gia vẫn để cửa hé mở. Cô như con cáo nhỏ dụ hắn sa bẫy, rồi lại phóng đi mất khi hắn mắc cạn.
"Đỗ tổng, cô ấy đã lên chuyến bay sang R."
Duyệt Gia nhìn chiếc vali trắng của Nhương Nhương bên ghế trống. Cô nói chỉ đi vệ sinh, cô hứa sẽ cùng hắn sang A. Nhưng hắn lại bị lừa, như cái đêm đông năm ấy khi hơi ấm phòng ngủ khiến người ta khát khao. Cô đi tìm Kỳ Sâm - chàng trai năm xưa đứng dưới gốc cây ngóng cô về. Giờ Duyệt Gia biết, con cáo nhỏ này hắn giữ không nổi.
- Hết -
Đèn Đèn
Chương 16.
Chương 138
Chương 16
Chương 120
Chương 15
Chương 11
Chương 12
Chương 16
Bình luận
Bình luận Facebook