Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
- TocTruyen
- Mèo nhỏ thích ăn Quýt
- Em Trai Tự Đến Cửa
- Chương 23
Tôi cười gượng với Phương Cách, cảm thấy bối rối đến mức muốn chui xuống đất ngay lập tức. "Ờ... ăn cơm thì thôi vậy. Phương Cách, cậu có thể cho tớ mượn ít tiền không? Hai mươi nghìn được không?"
Phương Cách nghe vậy bật cười, hơi ngạc nhiên: "Chỉ mượn hai mươi nghìn thôi?"
Bùi Kỳ liếc nhìn tôi, giơ tay khoác vai Phương Cách khiến mặt cậu ta biến sắc ngay lập tức.
"Ơ, chị... chị mượn Bùi Kỳ đi." Phương Cách nói một cách khó nhọc, vỗ tay Bùi Kỳ rồi nhanh chóng chuồn mất: "Điện thoại tớ hết pin rồi."
Tôi: ...
53
Nếu sự bối rối có giới hạn, có lẽ tôi đang chạm ngưỡng. Trời đã tối, ánh đèn đường chiếu vào mặt khiến tôi chói mắt. Tôi nhìn Bùi Kỳ mà không thốt nên lời.
"Cách tán tỉnh bằng việc mượn tiền, đúng là chỉ có chị mới nghĩ ra được." Bùi Kỳ đột nhiên lên tiếng.
Tôi liếc nhìn cậu ta, cảm giác như đã từ bỏ hình tượng trước mặt hắn, gắng ra vẻ bình thản: "Không tán tỉnh thì lấy đâu ra hai mươi nghìn? Trên trời rơi xuống à?"
Bùi Kỳ nhíu mày như vừa buồn cười vừa tức: "Chị còn được đà há?"
"Cái gì..."
Tôi ngừng lại chưa kịp phản ứng thì Bùi Kỳ đã bước sát tới trước mặt, thì thầm: "Dám tán tỉnh người khác trước mặt em, chị coi em là người ch*t à?"
"Tôi..."
Ánh mắt Bùi Kỳ đột nhiên trở nên sắc lạnh. Tôi lùi lại nhưng bị hắn kéo mạnh vào lòng, mũi suýt chạm ng/ực hắn.
"Em..."
Tôi ngẩng đầu gặp ánh mắt hung tợn của hắn, vội giải thích: "Không phải đâu! Tôi thật sự hết tiền gọi xe..."
Để thuyết phục, tôi mở ứng dụng ngân hàng đưa trước mặt hắn. Số dư: 0.
Bùi Kỳ nghiêm mặt cầm lấy điện thoại tôi. "Đừng lục lọi!" Tôi với tay gi/ật lại nhưng không với tới, dẫm cả lên chân hắn mà vẫn bị khóa ch/ặt eo.
"Không một xu dính túi, để em xem tiền chị đi đâu hết." Hắn lạnh lùng nói.
"Đừng!" Tôi kéo tay hắn nhưng không ngờ hắn đã bắt máy cuộc gọi đến - "Nguyên Nguyên!" Giọng Kế Lược vang lên.
Tôi hít sâu định nói thì Bùi Kỳ đột ngột hôn lên môi tôi, cố tình tạo ra tiếng nước bọt. Điện thoại áp vào má, hắn vừa hôn tôi vừa nói: "Cô ấy mệt rồi."
Sau tiếng tút ngắt máy, không khí ch*t lặng bao trùm. Tôi lặng lẽ gi/ật lại điện thoại nhưng Bùi Kỳ đã mở được hóa đơn chuyển khoản.
"Chuyển 12 triệu cho luật sư? Chị thuê luật sư làm gì?" Hắn hỏi với vẻ nghi hoặc.
"Chuyện riêng." Tôi tránh ánh mắt hắn. "Em lấy tư cách gì để hỏi? Trả lại điện thoại!"
Bùi Kỳ khẽ vuốt điện thoại, ôm ch/ặt tôi vào lòng: "Tự khai hay để em hỏi luật sư?"
Đúng lúc Phương Cách gọi đến phá vỡ bầu không khí căng thẳng. "Anh Bùi, đi ăn tối không? Mang cả chị ấy đi luôn đi!"
Dưới ánh đèn vàng, tôi lí nhí: "Em đi đi, tôi về nhà..."
"Không tiền gọi xe thế nào?" Giọng hắn dịu xuống.
"Cho mượn hai mươi nghìn nhé? Gấp mười trả lại!"
Bùi Kỳ nhếch mép: "Không cần. Gọi một tiếng chồng là được."
Tôi đỏ mặt định chuồn thì bị hắn kéo lại: "Đi ăn trước."
"Tôi không đói..." - Bụng tôi réo ầm ĩ. Bùi Kỳ bật cười, kéo tôi vào nhà hàng sang trọng đầy người qua lại.
54
Tôi bị lôi vào bàn tiệc. Trong khán phòng rộng, mấy người đứng dậy nâng ly chào hỏi: "Anh Bùi!" Bùi Kỳ gật đầu, kéo tôi vào tầm mắt mọi người.
Chương 15
Chương 27
Chương 21
Chương 18
Chương 11
Chương 7
Chương 9
Chương 8
Bình luận
Bình luận Facebook