Anh cả vui vẻ đồng ý ngay, hứa sẽ gửi kế hoạch và danh sách cho tôi càng sớm càng tốt.
Ngày thứ 23 đếm ngược đến tận thế.
Tôi liên hệ người quen trong hệ thống y tế tỉnh C, nhờ họ tra xem có hồ sơ nhập viện của Lộ Tĩnh Viễn không. Một lát sau nhận được hồi âm: Lộ Tĩnh Viễn đang nằm tại Bệ/nh viện Nhân dân tỉnh C.
Trùng hợp thay, dì Chu chính làm việc tại đây.
Lần trước gặp chú Chu, chúng tôi đã hẹn ăn cơm nhưng vì Thái Cách nhập viện và chuyến đi Dịch Xuân nên bữa đó mãi chưa thành.
Trên đường ra ga cao tốc tỉnh lỵ, tôi gọi cho chú Chu. Theo yêu cầu nhiệt tình của chú, chúng tôi hẹn tối mai đến nhà dùng bữa gia đình. Nhân tiện nhờ dì Chu âm thầm tìm hiểu tình hình Lộ Tĩnh Viễn.
Vừa vào ga chưa kịp soát vé, tôi đã nhận được tài liệu từ anh cả.
Đọc kỹ xong, tôi thầm cảm phục chuyện chuyên môn đúng là phải để người chuyên nghiệp xử lý.
Tài liệu chia làm hai mảng chính: trồng trọt và chăn nuôi.
Phần trồng trọt không chỉ liệt kê các loại hạt giống, cây con, túi ươm nấm thông thường cùng đặc tính giống, yêu cầu canh tác, thời vụ gieo trồng - thu hoạch, sâu bệ/nh thường gặp, năng suất, đề xuất luân canh - xen canh; mà còn bao gồm cả th/uốc bảo vệ thực vật, dụng cụ làm vườn, máy nông nghiệp nhỏ, đất trồng, phân bón. Anh còn tính đến vấn đề thụ phấn, chuẩn bị sẵn một thùng ong mật, cùng thùng ủ phân và dụng cụ nuôi giun đất để tự sản xuất phân hữu cơ.
Phần chăn nuôi tương tự, liệt kê các giống vật nuôi, lồng chuồng, thức ăn công nghiệp, sâu bột, hạt cỏ khô, th/uốc thú y thông dụng và máy móc thiết bị, thậm chí có cả máy ép viên thức ăn gia súc mini mà tôi không ngờ tới.
Danh sách tài liệu học tập và sách hướng dẫn kỹ thuật cũng được liệt kê chi tiết.
Bản kế hoạch của anh cả gần như hoàn hảo, chỉ cần điều chỉnh cho phù hợp hoàn cảnh tận thế. Tôi trao đổi thêm mấy điểm:
1. Tiêu chí hàng đầu là cây dễ trồng, sau mới đến năng suất và khẩu vị. Các giống quá khó tính trong danh sách cần được thay thế. Dưới điều kiện tự nhiên khắc nghiệt thời mạt thế, trồng giống quý mà không sống được thì uổng phí.
2. Ngoài cây lâu năm và hạt giống có hạn dùng trên 5 năm, nên chọn giống có thể tự để giống. Nếu không vài năm sau khi hạt hết hạn hoặc thoái hóa, tôi sẽ rơi vào cảnh không có giống để gieo.
3. Cây ăn quả chọn loại trồng chậu năng suất vừa phải, bổ sung thêm xoài, chanh dây, sầu riêng... vốn bảo quản được lâu. Xét đến nhiệt độ cao và độ ẩm Dịch Xuân, tôi đoán các cây táo, táo tàu, lê trong danh sách có khi còn khó sống hơn cây nhiệt đới bản địa.
4. Bỏ gà vịt trong danh sách gia cầm, thay bằng bồ câu, cút Nhật và chim cổ đỏ. Gà vịt kêu ồn quá, tiếng động tương đương tín hiệu mời các survival khác đến ăn buffet, tôi không đủ can đảm đ/á/nh cược.
5. Tăng 50% số lượng vật nuôi so với danh mục. Ở kiếp trước, 1/3 nhân loại ch*t trong đợt nắng nóng đầu tiên. Tôi sợ nếu không tích trữ đủ cây trồng và gia súc, sẽ không chống chọi nổi quá trình chọn lọc tự nhiên này.
Anh cả đồng ý các điểm còn lại, nhưng khuyên mãi rằng cây nhiệt đới khó trồng ở Dịch Xuân, sợ tôi vận chuyển cây con ngàn dặm rồi công cốc.
Tôi chỉ đáp anh yên tâm lo phần chất lượng, còn lại tôi tự xoay xở.
Anh đành chịu thua.
Vì yêu cầu đa dạng, anh bảo mấy thứ như cây nhiệt đới và gia cầm nhỏ không có ng/uồn sẵn, cần thời gian tìm ki/ếm.
Đúng lúc tôi không vội - ở tỉnh C còn nhiều việc phải giải quyết, Thái Cách chưa xuất viện ngay, dự kiến 10 ngày nữa mới đưa cún và vật tư về Dịch Xuân.
Dựa trên sự tin tưởng lẫn nhau (chủ yếu là uy tín nghề nghiệp của tôi và khả năng chi trả khiến anh yên tâm), giao dịch diễn ra suôn sẻ. Tôi đặt cọc trước, 15 ngày sau anh giao hàng tận Dịch Xuân rồi thanh toán nốt.
Kết thúc hội thoại cũng là lúc tàu về ga. Tôi lao thẳng đến bệ/nh viện thú y.
Chương 6: Xử lý hậu sự ở tỉnh C
Mở cửa bệ/nh viện, thấy Tiểu Kéo Lau đang bị đ/è trên bàn, nằm rạp như vịt quay chờ bác sĩ tiêm vaccine.
Thái Cách đứng cạnh động viên, liếc thấy tôi lập tức vẫy đầu như sư tử múa lân chạy ào tới.
Nghe động tĩnh, Tiểu Kéo Lau vặn cổ nhìn ngược, bỗng vùng dậy thoát khỏi tay bác sĩ, lao đi như tên b/ắn rồi... 'chíu' một tiếng rơi bịch xuống đất.
Bác sĩ cuống cuồ/ng kiểm tra thì thấy nó uốn éo đứng dậy, bốn chân ngắn cũn trượt trên nền gạch, cùng Thái Cách xô vào lòng tôi.
Bị đẩy ngã chổng vó, tôi vừa cười vừa gọi tên hai đứa.
Hai anh em quấn quýt chạy vòng quanh, Thái Cách hưng phấn liếm một cái vào mặt. Tiểu Kéo Lau thấy vậy, đứng lên đùi tôi nhảy bật như đạn pháo liếm cằm.
Tôi vừa cười tránh vừa lấy khăn quàng lau mặt, một tay ôm một bé xoa đầu mãnh liệt khiến cả hai lảo đảo.
Bình luận
Bình luận Facebook