Nước ngọt có ga vị nguyên bản

Chương 5

15/06/2025 07:34

Bà nội nói chuyện với cô một lúc rồi bắt đầu ngáp. Nguyễn Dụ vội viện cớ có bạn bè muốn chúc mừng sinh nhật nên tắt máy. Căn phòng thuê lại chìm vào tĩnh lặng. Cô lục tủ tìm chiếc bật lửa, mở hộp bánh kem cắm lên những cây nến sặc sỡ. Ánh nến mờ ảo đung đưa, in bóng nhỏ bé của cô lên tường. Nguyễn Dụ bỗng nhớ lại hồi lớp 11, có lần tự học tối bị cúp điện, cả lớp đ/ốt nến học bài. Thực ra chẳng mấy ai tập trung, nhất là khi giáo viên chủ nhiệm đi khỏi, lớp ồn ào hẳn lên. Cô nghiêng cây nến cho sáp chảy ra, nhỏ giọt xuống mặt bàn rồi nhanh tay dính đế nến vào đó. Giang Nguyên đang quay lại nói chuyện hăng say với Mạnh Diệu bỗng ngoái đầu vội vàng - dấu hiệu cho thấy thầy giáo đã vào lớp. Cô vội tập trung vào bài tập. Giang Nguyên chống cằm quay nửa mặt về phía cô, mắt dán vào sách bài tập vẻ chăm chú. Ánh mắt sắc như d/ao của thầy giáo quét qua khiến cậu ta cúi gằm mặt tránh tiếp xúc, nhưng diễn xuất quá vụng về. Thầy giáo đặt ấm trà lên bục giảng với tiếng 'cạch' gi/ận dữ: 'Cả dãy lớp này các em ồn nhất! Từ phòng giáo viên vẫn nghe thấy! Lớp 3 lớp 4 đâu có thế này? Danh hiệu lớp chọn mà... Thầy thật x/ấu hổ thay! Mất điện là không học được à? Vừa vào đã thấy mấy em nói chuyện...' Lời thầy bị c/ắt ngang bởi tiếng hét của Nguyễn Dụ: 'Giang Nguyên! Tóc cậu ch/áy kìa!' Trước khi cậu kịp phản ứng, thầy giáo đã xông tới dội ấm trà ng/uội lên đầu cậu. Ngọn lửa tắt ngúm. 'Phụt!' Giang Nguyên nhổ mảnh trà dính trên môi. Mái tóc dính sát trán khiến Nguyễn Dụ bật cười, vội lấy khăn giấy lau mặt cho cậu. Thầy giáo bình thản cầm ấm rỗng trở về bục giảng: 'Còn nhìn gì nữa? Ngày mai kiểm tra nhỏ, ai dưới điểm liệt thầy mời uống trà đấy.' Nhớ tới cảnh Giang Nguyên đội mũ lưỡi trai đen suốt mấy ngày sau đó, Nguyễn Dụ bật cười. Các thầy cô đều được học sinh nhiệt tình giải thích sự tình. Cô giáo tiếng Anh còn bắt cậu vén tóc cho xem, nhưng Giang Nguyên nhất quyết không chịu, đến khi cô giáo giả vờ đi ngang lật nhẹ mũ thì cậu gi/ật mình ôm ch/ặt mũ. Nguyễn Dụ ăn thử trái dâu trên bánh, không ngọt lắm nên chỉ ăn một quả. Cô chợt nhớ mình quên chụp ảnh. Trang cá nhân đã nửa năm không cập nhật, lần cuối cùng là đăng bài công việc. Cô đăng tấm ảnh bánh kem lên, lập tức nhận được vô số lời chúc mừng sinh nhật. Đang trả lời từng người, cô phát hiện bình luận của Giang Nguyên. Tay tự động nhấn vào trang cá nhân anh. Đúng lúc này, tin nhắn mới từ Giang Nguyên hiện lên: 'Chúc Dụ sinh nhật vui vẻ [bánh kem].' Nguyễn Dụ đáp: 'Sao phải nói tới ba lần thế?' Giang Nguyên: 'Khác mà, lần này là đúng 0h.' Quả đúng 0h00 chính x/á/c. Giang Nguyên: 'Bánh ngon không?' Nguyễn Dụ: 'Cũng thường. Anh chưa ăn bao giờ à?' Giang Nguyên: 'Ừ. Từ khi đi nước ngoài, tôi không ăn bánh sinh nhật nữa.' Câu trả lời khiến cô bất giác nhớ lại lần gặp cuối cùng êm đẹp giữa hai người - tiệc sinh nhật anh. Hôm đó anh chỉ mời vài người thân. Sau tiệc, anh giữ cô lại nói có điều quan trọng muốn bày tỏ. Nguyễn Dụ từng rất thích đôi mắt luôn rạng rỡ của anh, như có ánh thần linh lung linh. Cô chỉ thấy ánh sáng ấy tắt lịm một lần duy nhất - ngay trong bữa tiệc đó. Từ đó, họ không gặp lại. Nguyễn Dụ chợt tỉnh, phát hiện anh đã thu hồi hai tin nhắn cuối. Giang Nguyên gửi một sticker mèo lộn nhào rồi nhắn: 'Ngủ sớm đi.' Cô cảm thấy chua xót trước hành động che giấu của anh, lòng dấy lên áy náy. Nguyễn Dụ: 'Anh cũng vậy.' Cô lần xem trang cá nhân anh. Khác hẳn cô, anh thường đăng ảnh đi học, đ/á/nh bài, lặn biển, xem nhạc kịch, chơi bóng rổ... Cuộc sống bận rộn đầy màu sắc. Mỗi ngày 2-3 bài đăng, biến trang cá nhân thành kiểu twitter với bình luận sôi nổi. Cô lướt xuống dưới, dừng lại ở bài đăng về khối Rubik. Ảnh chụp khối Rubik 7x7 trong ánh sáng mờ, bàn tay anh lọt vào khung hình. Ánh hoàng hôn rực rỡ ngoài cửa sổ nhuộm chiếc nhẫn bạc trên ngón trỏ anh thành sắc thâm trầm. Lần cuối thấy anh chơi Rubik là hồi cấp 3. Trường học khi ấy rộ lên các trào lưu, lớp chọn cũng không ngoại lệ. Giang Nguyên tỏ ra rất có khiếu với Rubik. Nguyễn Dụ không hiểu nhưng thấy anh tăng dần cấp độ, thời gian giải ngày càng rút ngắn. Nhiều bạn nữ lớp khác đến nhờ anh chỉ bài, khiến đôi lúc cô đi vệ sinh về không có chỗ ngồi, phải dựa bàn Trần An An nói chuyện. Trào lưu Rubik kéo dài, nhưng rồi một ngày cô chợt nhận ra anh đã bỏ bẵng trò này từ lâu.

Danh sách chương

5 chương
15/06/2025 07:37
0
15/06/2025 07:35
0
15/06/2025 07:34
0
15/06/2025 07:32
0
15/06/2025 07:27
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu