Tuy nhiên, khi hậu cung chưa quên lãng ta, ta phải nghĩ cách vơ vét chút phúc lợi.
Tháng đầu tiên vào lãnh cung, không biết có phải Hôn quân cố ý hay không, không một bóng người viếng thăm khiến ta nghi ngờ nhân sinh. Đã là Hoàng hậu rồi mà nhân duyên lại kém cỏi đến thế ư?
Nhưng tháng này cũng chẳng uổng công. Ta cùng Thúy Thúy lục soát khắp Vân Hà Cung, tìm được hai hang chuột, ba con rắn. Nửa củ khoai lang vùi xuống đất đã đ/âm chồi, lại còn dày công nuôi nấm nhân tạo trên khúc gỗ mục.
Thúy Thúy từ cô gái nhỏ hét thất thanh khi thấy chuột, đã trưởng thành thành nữ hán tử thấy rắn là lao đến nắm ch/ặt thất thốn, l/ột da bỏ đầu xiên que nướng. Ta vô cùng đắc ý.
Tháng thứ nhì trong lãnh cung, các cung tần chợt nhớ tới vị Hoàng hậu thất thế này, lần lượt xếp hàng tới thăm.
Đầu tiên là Lý Quý Phi.
Quý Phi dẫn đầy nghi trượng tới, cửa vừa mở đã thấy chủ tớ ta đang c**** m*** chọc gậy vào hang chuột. Khi ấy, đối thoại giữa ta và Thúy Thúy là kiểu:
'Tiểu thư, sao không đổ nước vào cho xong?'
'Đổ nước diệt hết thì ngày mai ăn gì? Chuột sinh sản nhanh nhưng cũng không được phung phí thế.'
'Vâng.'
Lý Quý Phi mặt c/ắt không còn hột m/áu khi thấy ta thuần thục đạp đuôi chuột, hốt hoảng bỏ chạy. Tiếc thật, quên không xin chút muối.
Sau Lý Quý Phi là Tôn Hiền Phi. Đến lúc Thúy Thúy cùng ta đang ngồi sân l/ột da rắn. Tôn Hiền Phi còn kém cỏi hơn, chưa xem hết cảnh l/ột da đã vội đào tẩu.
Kế đến là Nguyên Thục Phi. Ta ngờ các vị này xếp hàng theo thứ bậc. Lúc Nguyên Thục Phi tới, ta đang cuốc đất trồng mấy khóm hành dại. Thục Phi dường như thân thiết với Nguyên Hoàng hậu, ôm ta khóc nức nở 'Tỷ tỷ khổ rồi', xong phủi áo ra về, chẳng chịu để lại đồng xu.
Ta đang tính xin cái nồi nhưng không kịp mở lời. Kế tiếp là Tề Đức Phi. Nàng đứng ngoài cửa lặng lẽ ngắm ta nấu canh chuột nấm không muối trong nồi đất đào được. Cái nồi này vốn đựng xạ hương - di vật của ai đó thất sủng trước.
'Tỷ tỷ không còn như xưa nữa.' Tề Đức Phi xua lui tùy tùng, ngồi xổm cạnh ta. Ta thừa nhận mình không rõ Hoàng hậu xưa thế nào. Cây gậy khuấy nồi canh lổn nhổn thịt nguyên con vì không có d/ao. Thúy Thúy hiến trâm đồng trên đầu để mổ bụng thú, nhưng chẳng thể ch/ặt khúc.
Ta hỏi về quá khứ nhưng Đức Phi ấp a ấp úng. Đành buông xuôi: 'Không nói được thì cho ta cái nồi với ít muối.' Đầu ta rụng từng mảng vì thiếu muối, Thúy Thúy lại đổ tại q/uỷ cạo đầu, tự hù mình mất ngủ.
Tề Đức Phi thở dài hồi lâu rời đi. Ta ngóng nồi với muối, nhưng chỉ đợi được một tiểu thái giám. Thúy Thúy mừng rỡ ôm chầm, ta bĩu môi chê bôi kẻ phô tình cảm trước mặt.
Tiểu thái giám quỳ dưới chân ta nức nở: 'Tên nô tài tưởng chẳng được thấy nương nương nữa. May nhờ Đức Phi đưa qua Minh Chỉ Cung làm việc, nay mới có dịch tới đây.'
Bình luận
Bình luận Facebook