Sau Khi Bị Hủy Hôn, Ta Quyết Làm Loạn

Chương 2

14/09/2025 11:37

Ngôn Lộc Quân bất đắc dĩ đỡ lấy ta, gương mặt thanh tú nhuốm màu ửng hồng. Dù ta chẳng phân biệt được mỹ xú, nhưng ắt hẳn hắn phải có nhan sắc.

Ta được đằng chân lân đằng đầu, thò tay sờ ng/ực hắn móc ra một túi tiền.

- Mượn ta ít bạc lẻ!

Nói rồi lấy mấy mảnh bạc vụn từ túi hắn đưa cho Như Nguyệt đang đứng sau rèm:

- Thưởng cho tên thư sinh kia!

- Tiểu thư! Ngài đúng là xem náo nhiệt không sợ chuyện lớn! - Như Nguyệt dậm chân thì thào rồi lui ra xa.

Ta làm nũng bắt Ngôn Lộc Quân đút bánh, hắn lúng túng không biết đặt tay vào đâu. Đột nhiên tiếng kể chuyện ngừng bặt, vang lên những âm thanh hỗn lo/ạn. Ta chợt nhận ra Như Nguyệt đã lâu không trở lại.

Nhíu mày đứng dậy vén rèm nhìn xuống lầu, thấy tên thư sinh cùng Như Nguyệt đang bị hai gã võng đại kh/ống ch/ế. Một người mặc trang phục quý phái ngồi bên cạnh mặt đen như mực.

Lộc cộc xuống lầu, ta đẩy đám đông chạy đến chỗ Như Nguyệt nhưng bị gã võng đại chặn lại. May nhờ Ngôn Lộc Quân đỡ phía sau mới không ngã sóng soài.

Tức gi/ận nhìn gã đàn ông ngồi chễm chệ trên ghế, ta há hốc miệng mà chẳng biết hắn là ai, đành c/âm như hến.

- Bái kiến Nghiêm Thiếu tướng quân. - Ngôn Lộc Quân hiểu tính ta, chợt cất tiếng thi lễ.

Thật xui xẻo, hóa ra là hắn.

- Dập đầu Nghiêm Thiếu tướng quân, chẳng hay có chuyện gì mà phải bắt tiểu nữ bộc thủ không phúc kế của ta? - Ta bình thản cất lời.

- Hóa ra là tỳ nữ của Thẩm tiểu thư. Có người tố giác thư sinh lầu trà này bịa đặt ngôn từ mê hoặc chúng sinh, bổn tướng đang bắt người về thẩm vấn. - Nghiêm Canh mặt lạnh như tiền.

- Ồ? Vậy liên quan gì đến hầu nữ của ta?

- Bổn tướng vừa vào đã thấy con nhỏ này ném bạc lên án thư, hay là hai người có mưu đồ gì? Hoặc giả tên thư sinh này vốn do nha đầu chỉ đạo sau màn - để phòng hờ, nên bắt cả đôi.

Ta hiểu hắn nghi ngờ chuyện Nam Phong quán có dính dáng Thẩm gia, hôm nay muốn công tư lẫn lộn bắt Như Nguyệt làm nh/ục Thẩm phủ.

- Thiếu tướng quân không biết, số bạc vụn này do tiện nữ sai hầu gái đem ban thưởng.

- Tiện nữ ngồi lâu nơi lầu trà, thực tò mò không biết thư sinh kia bịa chuyện gì khiến ngài động binh?

- Nhân tiện, vừa nãy nghe câu chuyện về vị tướng quân sao quen tai quá... - Ta liếc mặt Nghiêm Canh đang đen kịt, giả vờ che miệng.

- Im ngay! - Hắn như bị chạm đúng chỗ đ/au, bước tới ánh mắt đ/ộc hại.

Ngôn Lộc Quân kéo ta ra sau lưng, cảnh cáo: - Thiếu tướng quân xin dừng bước -

- Chà, vương gia ta đến không đúng lúc rồi. - Giọng nói quen thuộc vang lên ngoài cửa, Nghiêm Canh biến sắc vội ra nghênh tiếp.

Không khí căng thẳng tan biến, mọi người đồng loạt thi lễ:

- Bái kiến Uyên Vương.

Ta tranh thủ chạy tới đẩy gã võng đại ra, hắn gi/ận dữ mà không dám hé răng.

- Thế nào đây? Từ xa đã thấy các ngươi giương cung bạt ki/ếm? - Uyên Vương Dung Tây Đường nhướng mày nhìn ta.

Da đầu ta căng cứng, vội vàng chạy tới thi lễ:

- Biểu ca sao lại tới đây? Hiểu lầm cả rồi, Nghiêm Thiếu tướng quân nói phải không?

Nghiêm Canh gật đầu x/á/c nhận, hàn huyên vài câu rồi cáo từ. Đám người theo hắn cũng rút lui.

Thở phào nhẹ nhõm, thấy Dung Tây Đường nhìn Ngôn Lộc Quân bên cạnh với ánh mắt hồ nghi, trong lòng ta hết sức nóng ruột.

Cố gắng đuổi Ngôn Lộc Quân đi, ta ngồi xuống cạnh Dung Tây Đường với nụ cười gượng gạo.

Cẩn thận rót trà, ta dò hỏi:

- Biểu ca bận trăm công nghìn việc, sao rảnh tới đây uống trà?

- Ai bảo vương gia ta đến uống trà?

- À? Vậy biểu ca đến làm gì?

- Vừa về kinh đã nghe tin Thẩm - Nghiêm hai nhà thoái hôn, trong lòng vui mừng nên tới cầu hôn A Ngô. - Dung Tây Đường đưa đôi mắt đào hoa chớp chớp nhìn ta.

- Phụt -

Ta phun cả ngụm trà.

3

- Biểu ca! Ngài là cốt nhục của ta, làm ơn đừng dây vào vũng nước đục này được không? - Ta vô lễ kéo tay áo hắn lắc lư.

- Giai nhân yêu kiều, quân tử hảo cầu. - Dung Tây Đường không động tâm - A Ngô xinh đẹp, lòng ta mến chuộng.

Thật sao? Ta không tin.

Tin lời m/a q/uỷ của Dung Tây Đường thì ta đúng là đồ ngốc. Dù gọi hắn bằng biểu ca nhưng thực ra còn cách mối qu/an h/ệ. Mẹ Uyên Vương vốn là đích nữ họ Lâm, cũng là cô ruột Lâm Thiểu Vũ, nên ta theo hàng con cháu họ Lâm mà xưng hô.

Kẻ này vốn đa tình, tri kỷ hồng nhan nhiều vô số, nhưng trong phủ chưa có người tri kỷ khiến Lão vương phi góa bụa ngày đêm mở yến tiệc tuyển vợ kế.

Ta nhăn mặt nói:

- Biểu ca vốn không thích người như Lưu cô nương nơi Hoa Nguyệt lầu sao?

- Chẳng phải đã chán vị ấy rồi? - Dung Tây Đường đa tình véo má ta.

Nghe vậy, ta chợt hiểu ra, cúi sát tai hắn thì thào:

- Vương phi định gả chồng cho ngài? Hay là...

Ta chỉ hướng cung cấm.

- Biểu ca gặp khó khăn, tiểu muội tất nhiên không từ nan. Nhưng ngài phải nghĩ kỹ, hôm nay đặt chân vào Thẩm gia, hôn sự này coi như đinh đóng cột. Phụ thân ta không chịu nổi cảnh bảo bối bị thoái hôn lần nữa.

- Bổn vương đã đến, tất nhiên phải cưới nàng.

Ta uống ngụm trà, thở dài:

- Biểu ca, chúng ta vốn một nhà, chẳng nói hai lời. Vị công tử tuấn tú lúc nãy, ngài thấy chứ? Chủ nhân Kim Ngọc các.

Dung Tây Đường nhớ lại, gật đầu tỏ ra có ấn tượng.

- Ta với hắn... nhưng phụ thân không chấp thuận! - Ta ra hiệu, làm bộ thương tâm - Nếu phủ Thẩm nhận lời ngài, sau này chuyện cũ bị đào bới, chẳng phải đội mũ xanh cho ngài sao?

Câu tự hủy danh tiết này khiến hắn do dự. Ta thừa thắng xông lên:

- Nhưng biểu ca gặp nạn, A Ngô đâu dám từ chối. Điều cốt yếu là nếu vị quý nhân kia không bằng lòng...

- Nghe nàng nói, có kế sách gì? - Dung Tây Đường hứng thú hỏi.

- Người trong núi tự có diệu kế. Biểu ca chỉ cần dẫn tiến quý nhân, còn lại để A Ngô lo liệu.

Danh sách chương

4 chương
07/06/2025 05:27
0
07/06/2025 05:27
0
14/09/2025 11:37
0
14/09/2025 11:36
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu