Đây là tháng mười hai...
Thì ra, tôi đã quá cao siêu về hắn.
Bữa cơm vừa xong, bàn tay Cố Ngôn đã khẽ chạm vào tôi, từng kẽ ngón tay đan xen, hơi ấm lan tỏa.
Sao trước giờ không thấy hắn dính người thế này?
Chúng tôi chọn một bộ phim tình cảm sến sẩm, nhưng cả hai đều chẳng tập trung.
Trong bóng tối rạp chiếu, tôi cảm nhận hơi thở ấm áp phả vào cổ:
- Lúc này em vẫn có thể từ chối. Anh sẽ không vượt giới hạn.
Giọng hắn khàn đặc, cổ họng lăn tăn gợn sóng. Tôi không nhịn được vòng tay ôm lấy cổ hắn.
...
Khi đèn bật sáng, hai kẻ mặt đỏ như gà chọi tránh nhìn nhau.
22
Sau kỳ thi cao học, tôi và Cố Ngôn có nhiều thời gian bên nhau hơn.
Tôi hỏi hắn:
- Anh thích em điều gì?
Cố Ngôn véo mũi tôi:
- Em tốt từng centimet. Nào là kiên trì ôn thi dưới mưa gió, nào là lần tặng ô cho anh trước thư viện...
Hắn càu nhàu:
- Đáng gh/ét nhất là thằng bạn trai cũ của em lúc ấy.
Tôi chợt nhớ hôm mưa tầm tã, tôi đưa ô cho chàng trai đang lẩm bẩm từ vựng. Việc này từng bị Tống Thâm chê là nhiều chuyện.
Cố Ngôn cười híp mắt:
- Giờ anh đã chính danh. Nếu hắn còn quấy rối em, anh sẽ đ/á/nh cho hắn tơi bời.
Tôi đứng nhón chân hôn lên môi hắn:
- Danh phận gh/en t/uông của anh đó.
23
Dưới ánh trăng, Cố Ngôn nắm ch/ặt tay tôi không rời.
Đột nhiên một bóng đen kéo tôi lại. Tống Thâm mắt đỏ ngầu:
- Châu Châu, anh chia tay rồi.
Tôi lạnh lùng:
- Chúc mừng. Em có bạn trai mới rồi.
Hắn siết ch/ặt tay tôi, giọng nghẹn ngào:
- Anh sai rồi. Đừng bỏ anh.
Tôi rút tay ra, da đã ửng đỏ:
- Anh chưa bao giờ biết yêu người khác. Từ giờ đừng xuất hiện trước mặt em nữa.
Tống Thâm thều thào:
- Sinh nhật anh sắp đến...
Tôi bước vào ký túc xá, không ngoảnh lại:
- Sẽ có người khác làm bánh cho anh. Nhưng không phải em.
24
Chuông điện thoại reo. Cố Ngôn đứng dưới trăng đưa tôi hộp bánh tự tay làm.
Tôi cười:
- Hôm nay đâu phải sinh nhật?
Hắn nắm tay tôi, mắt long lanh:
- Yêu nhau thì ngày nào chả là lễ.
Nụ hôn ngọt ngào vỡ òa. Cố Ngôn thì thầm:
- Anh yêu em, Châu Châu.
Hậu trường:
Dưới mưa phùn, tôi đưa Cố Ngôn chiếc ô x/ấu xí - kỷ vật tình yêu của chúng tôi.
Trong bụi cây, Tống Thâm ướt sũng đứng nhìn. Đó là lần cuối tôi thấy hắn.
Ngày tốt nghiệp, Cố Ngôn cầu hôn tôi giữa sân trường. Đám bạn hò reo:
- Chị đừng đồng ý! Thằng này chưa xin phép đã gọi 'vợ'!
Tôi gật đầu. Cuốn sổ tay ghi dòng chữ 'Chờ em nhiều năm vô vọng' bị tôi ném vào thùng rác. Tình yêu muộn màng... đáng giá hơn cỏ rác sao?
Hết.
Chương 4
Chương 11
Chương 15
Chương 6
Chương 10
Chương 15
Chương 10
Chương 13
Bình luận
Bình luận Facebook