Tiểu Thư Đích Thực Xinh Đẹp Tuyệt Trần

Chương 11

11/07/2025 05:34

Thế là bố mẹ tới tìm tôi, đi/ên cuồ/ng c/ầu x/in tha thứ và nịnh nọt đủ kiểu.

Nhưng dạo này tôi quá bận, không có thời gian xem trò diễn của họ, thật đáng tiếc.

Không ngờ họ lại ra tòa kiện tôi, nói tôi là con ruột nên có nghĩa vụ nuôi họ.

Khi nhận được giấy triệu tập tòa án, tôi cười phá lên, dẫn cả phòng pháp chế công ty đến giảng luật cho họ.

Bố mẹ quỳ trước mặt tôi, cúi đầu: "Ân Ân, bố mẹ biết trước đây mình sai rồi, con giúp bố mẹ đi, không thì bố con sắp bị ép phải nhảy lầu rồi."

Tôi cười khom người xuống trước mặt họ: "Sao không gả Thẩm Hi cho tên đầu gấu làng đó? Nhà hắn có hơn một trăm triệu đủ giúp các vị vượt qua khó khăn hiện tại rồi."

Ánh mắt bố mẹ bỗng sáng rực, tôi biết họ sẽ làm gì rồi.

Thẩm Hi thật đáng thương, nhưng chẳng phải cô ta từng nói muốn báo đáp hai vị sao? Vậy hãy thỏa mãn cô ta đi!

Còn lũ bạn cùng lớp xu nịnh kia, sau khi biết tôi là tổng giám đốc Tập đoàn Vân Đường, cũng bắt đầu tâng bốc tôi đủ kiểu.

Tiếc là tôi không ngốc như Thẩm Hi.

Xóa thẳng, chặn liền một mạch!

Sau này, nghe nói gia tộc Thẩm thật sự định b/án Thẩm Hi với giá cao, nhưng chuyện x/ấu của Thẩm Hi đã lan truyền khắp nơi, thanh danh tan nát, ngay cả các bà hàng xóm trong làng cũng coi thường, chẳng ai chịu bỏ ra nổi ba vạn.

Cuối cùng gia tộc Thẩm phá sản, Thẩm Hi để sống sót đành phải ra ngoài b/án thân, nhiễm toàn bệ/nh tật, bước vào con đường không lối thoát.

Còn bố mẹ tôi thì hoàn toàn già không nơi nương tựa, không ai phụng dưỡng.

Tính toán kỹ lưỡng rồi cũng tự gặt lấy hậu quả, sống không khá hơn Thẩm Hi là mấy.

Sau này, Cố Mục Trân cầu hôn tôi, đưa luôn 50% cổ phần khách sạn tình nhân, giá trị hàng chục tỷ nói tặng là tặng, thật hào phóng.

Nhưng tôi không động tâm, tiền bạc thì tôi có đầy!

Thế mà dì lại mang canh bồ câu đến: "Ân Ân à, con đồng ý với Mục Trân nhà dì đi, giờ con cãi nhau với nó, dì không thể giúp con, nhưng kết hôn rồi thì dì có lý do chính đáng rồi."

Tôi cười múc lên chiếc nhẫn kim cương dưới đáy nồi canh.

"Dì, như thế hơi quá rồi đó."

Dì cười khẽ: "Con cứ nói ngon không đi!"

Tôi ôm cánh tay dì, gật đầu: "Ngon——", chưa dứt lời, ngón áp út đã bị Cố Mục Trân nhanh như chớp đeo nhẫn kim cương vào.

"Vợ yêu!"

Tôi: ???

Cố Khai cũng bắt đầu làm nũng, ngồi xổm trước mặt tôi: "Thím ơi, thím đồng ý với chú đi mà… cháu không muốn tới Nam Phi nữa đâu."

Mếu máo suýt khóc.

Hình như Nam Phi không phải nơi dễ chịu thật.

Thế là tôi xoa đầu nó, miễn cưỡng: "Ừ thôi!"

Dù sao đây cũng là đứa trẻ tôi nhìn lớn lên, thấy nó khổ sở tôi cũng không đành lòng.

Tôi quả là người thím tốt đúng chuẩn!

20

Vào một ngày đẹp trời nắng ấm, không gợn mây, cuối cùng tôi và Cố Mục Trân cũng kết hôn.

Lễ cưới cực kỳ trọng thể, tổ chức ngay trên món quà đính hôn anh tặng tôi.

Đúng vậy, anh tặng tôi một hòn đảo hình trái tim.

Từ m/ua đến trang trí mất trọn tám năm.

Nơi đây không có xuân hạ thu đông, bốn mùa như xuân, mãi là mùa xuân tôi yêu thích!

Anh nói tôi là Thẩm Ân tuyệt vời nhất thế gian, nên xứng đáng với những điều tốt đẹp nhất.

À, tôi quên chưa nói với anh.

Thật ra ngay lần đầu gặp anh, tim tôi đã rung động rồi.

Quãng đời còn lại, anh Cố của em, chúng ta cùng nhau từ từ trải qua nhé.

-Hết-

Đường Đường

Danh sách chương

3 chương
11/07/2025 05:34
0
11/07/2025 05:30
0
11/07/2025 05:14
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu