Cá Koi Phúc Thê

Chương 1

31/08/2025 14:19

1

Ta sinh ra đã mang đoản chưởng.

Cha mẹ hành hạ ta khổ sở, chỉ nuôi chị cả thành gái quý khuê các. Chị cả được huyện lệnh để mắt, rước về làm thiếp. Cả nhà theo lên huyện hưởng phúc, lại chê ta vướng chân, gả vội cho anh tú tài t/àn t/ật làng bên.

Thiên hạ đều bảo ta số mệnh bạc bẽo.

Nhưng kỳ thực, ta sinh ra đã mang vận cá chép vàng. Người càng đối tốt với ta, vận may càng dồi dào.

Gió bấc như lưỡi d/ao sắc, từng hồi cứa vào má. Ta rụt đôi bàn tay nứt nẻ vì giá vào ống tay áo bông cũ. Qua cuối làng, tiếng xì xào của lão nông dậy sớm ra đồng vẳng lại:

- Đây chẳng phải Tứ Nha họ Trương sao?

- Sáng tinh mơ thế này, định đi đâu thế?

- Các người chưa hay ư? Đại Nha mấy hôm trước lên huyện, được quan huyện để mắt nạp làm thiếp! Thế là cả nhà theo lên phố thị hưởng lộc...

- Chê! Gọi là "một người đắc đạo, gà chó theo lên"! Đồ vô học đừng ra vẻ văn nhân!

- Nhà họ Trương lên phố hưởng phúc, lại chê Tứ Nha thừa thãi, đem gả đại cho gã thư sinh què quặt Lương gia thôn. Thấy mụ mối Lý bên kia chưa? Chính là phường mai mối nức tiếng thập phương!

- Gả chồng? Tứ Nha chẳng phải sinh ra đã đoản chưởng sao?

Đàn bà đoản chưởng, tương truyền khắc chồng khắc con. Xưa nay nào ai dám cưới?

- Số nó đen, chắc gả cho kẻ còn đen hơn. Thế mới cân xứng!

- Đúng thế! Nghe nó phải lấy tên tú tài c/ụt chân làng bên...

- Cô bé này số mệnh đen bạc thật!

Ta cắn răng rút tay từ ống áo, bịt ch/ặt đôi tai. Lời đời á/c nghiệt, đôi khi còn buốt hơn gió đông.

2

Làng mạc vùng này đều nhỏ bé, làng ít mươi nóc, nhiều cũng chỉ vài chục hộ. Lương gia thôn cách Trương gia trang chỉ hai khu rừng, một quả đồi.

Chẳng mấy chốc, mụ mối Lý đã dẫn ta tới nhà chồng.

- Tới rồi, tân nương về dinh! – Giọng nữ nhân rộn rã vang lên.

Theo tục lệ, chủ mẫu đích thân nghênh tân nương. Chắc hẳn đây là mẹ chồng ta.

Nhưng khác với sự nồng nhiệt của bà, lòng ta bình lặng, chẳng chút mong chờ. Đoản chưởng khắc phu – kẻ sinh thành còn chẳng đoái hoài, huống hồ người dưng? Ta đã mường tượng kiếp sống cơ cực phía trước...

- Đứng ì làm gì? Xuống xe đi! – Mụ mối thúc giục.

Đâu phải ta cố ý, chỉ vì chiếc áo bông cũ của chị cả không đủ che đôi chân tê cóng.

- Văn Vũ Nương ơi! Tôi đưa tân nương về đây! – Mụ mối hớn hở bước tới.

Ta cúi mặt theo sau, ngón tay quặp ch/ặt. Mẹ chồng nắm tay ta dịu dàng:

- Con ơi, ngoài này rét, vào nhà đi.

Nhưng bà gi/ật mình khi kéo ta không nhúc nhích.

- Con... con xin lỗi! – Ta vội rút tay về, sợ bà thấy đoản chưởng.

Mẹ ta từng dặn mụ mối giấu kín chuyện này. Miễn gả được ta đi, sau này mặc ta sống ch*t.

Cha ta quả quyết: "Nhỡ nhà chồng phát hiện, dù đem nó làm nô tỳ hay đ/á/nh đ/ập, cũng chẳng liên quan tới ta!"

Mụ mối Lý tham mười lạng bạc trắng, cam kết mối manh thành tựu. Giá số bạc ấy thuộc về ta...

Ta từng van xin cha mẹ, thề sẽ không quấy rầy họ nơi phố thị. Chỉ cần được tự do, đâu cần gả chồng cẩu thả. Nhưng họ không tin. Họ sợ ta cản đường hưởng lạc cùng chị cả.

3

- Có chuyện gì? – Mẹ chồng không gi/ận, lại nắm tay ta.

Ta gi/ật mình rụt lại...

- Thôi nào! Con sợ ta phát hiện đoản chưởng phải không?

Ta sửng sốt.

- Ngẩng mặt lên.

Ta cắn môi ngước nhìn. Mẹ chồng nước da ngăm, lông mày rậm nhưng ánh mắt hiền từ. Nụ cười khiến lòng ta bớt bồn chồn.

- Con... con xin lỗi đã lừa các ngài...

Bà đưa bàn tay phải: "Nhìn đây".

Đoản chưởng! Giống hệt ta!

- Ngài... – Ta sửng sốt.

Bà cười: "Nghe đồn đoản chưởng khắc phu khắc tử phải không?"

- Vâng! – Ta gật đầu.

Bà quay sang gọi: "Cha nó, ra chào con dâu nào!"

Một tráng niên da nâu bước ra, dáng cao lớn nhưng nghiêm nghị.

- Đứng đấy làm chi? Mời con vào nhà! – Ông nhìn ta rồi quay sang mẹ chồng.

- Nó không chịu đấy. – Bà cười giới thiệu – Đây là cha chồng con.

Ta khép nép thi lễ: "Con chào cha".

- Bà xem, đoản chưởng của ta có khắc chồng không? – Mẹ chồng hỏi.

Ta chợt hiểu ý bà.

- Đồ ngốc! Cứ yên tâm đi. Chuyện đoản chưởng, nhà ta biết cả rồi! – Bà nắm tay dắt ta vào nhà.

Bước chân cứng đờ, lòng bâng khuâng như trong mơ. Trên đời này... thật có người không gh/ét đoản chưởng sao?

4

Hóa ra, mụ mối Lý là biểu thẩm nhà chồng. Hoàn cảnh họ Lương, mụ rõ như lòng bàn tay. Gặp lúc mẹ ta muốn tống khứ, mụ nhận ngay mối lợi.

Danh sách chương

3 chương
31/08/2025 14:22
0
31/08/2025 14:20
0
31/08/2025 14:19
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu