Tôi đối với người cha này, không đến mức c/ăm gh/ét, càng không nói đến tình yêu thương.
Từ nhỏ đến lớn, những lời châm chọc chế nhạo của ông dành cho tôi hầu như chưa từng dứt, mỗi lần tôi đều phản kích lại khiến ông tức gi/ận đi/ên lên.
Nhưng tất cả đều dựa trên nền tảng linh h/ồn trưởng thành của tôi.
Giả sử, nếu tôi thực sự chỉ là một đứa trẻ?
Ở tuổi lên 5 cần cha mẹ nhất, bị mẹ đẻ ruồng bỏ, bị cha đẻ gh/ét bỏ.
Đối mặt với vô vàn á/c ý từ thế giới bên ngoài, một cô bé yếu đuối bất lực rồi sẽ trưởng thành như thế nào đây?
Tôi không dám tưởng tượng.
Dù bây giờ ông đưa số cổ phần quan trọng này vào tay tôi, trong lòng tôi vẫn bình thản đến mức thờ ơ.
Trước khi trưởng thành, định nghĩa của tôi về ông chỉ là người giám hộ.
Chỉ vậy thôi.
Khi tôi trưởng thành, thân phận đó của ông sẽ hết hiệu lực.
20
Vì vậy, tôi đã từ chối.
21
Kiều Tầm ánh mắt bình lặng, dường như đã đoán trước kết quả này.
Tôi nói nhạt nhẽo: "Ông chưa từng thích con, không cần ép mình."
Kiều Tầm không phản bác: "Nhưng rốt cuộc con vẫn là con gái ta."
Tôi cười khẽ: "Chẳng qua là mối nhân duyên trái ngang, Kiều tổng không cần bận tâm."
Những cảnh tượng cha già hối ngộ khóc lóc ăn năn về những điều đã đối xử với con gái sau nhiều năm, tuyệt đối sẽ không xảy ra với Kiều Tầm.
Ông ấy là nam chính, kiêu ngạo tự phụ, xuất chúng phi phàm, con cưng của trời đất.
Nhưng vì một phút lơ là bị mẹ tôi tính toán, bao nhiêu chia ly đoàn tụ với nữ chính đều có sự dính líu của mẹ tôi.
Ông yêu nữ chính sâu đậm, cũng hết mực cưng chiều Kiều Dịch và Kiều Nhẫm.
Bởi vậy.
Sự không ưa của ông dành cho tôi là thật.
Sự lạnh nhạt của ông dành cho tôi là thật.
Sự gh/ét bỏ của ông dành cho tôi cũng là thật.
Bao nhiêu năm nay, chưa từng thay đổi chút nào.
Dù tôi gần như xuất sắc ngang bằng Kiều Dịch và Kiều Nhẫm.
Tôi với ông cũng không có chút tình cảm quyến luyến cha con.
Chúng tôi, định mệnh đứng ở hai đầu sợi dây, kiếp này nhất định chỉ là những người xa lạ quen thuộc.
22
Biết tôi từ chối cổ phần của Kiều Tầm, Kiều Dịch và Kiều Nhẫm lại không ngạc nhiên.
Mối qu/an h/ệ chúng tôi vẫn như cũ.
Sau khi thuận lợi vào đại học, Kiều Dịch và Kiều Nhẫm đều tìm được một nửa của đời mình.
Những nhân vật chính như họ gặp toàn những nhân vật chính khác.
Tôi chân thành vui mừng thay họ.
23
Tôi vẫn một thân một mình.
Trong khoảng thời gian đó không ít chàng trai ưu tú theo đuổi tôi, nhưng tôi đều lịch sự từ chối.
Tôi đắm chìm trong những việc mình yêu thích, say mê nghiên c/ứu học thuật.
Không gia đình, không đàn ông, tôi vẫn sống tốt.
Ngày này.
Khi thư giãn đọc tạp chí, tôi thấy một câu nói:
Ta sinh ra để làm vui lòng chính mình, chứ không phải vướng bận bởi kẻ khác.
Đúng vậy, đời người mấy chục năm ngắn ngủi, đừng sống trong ánh mắt người khác, đừng sa lầy vào lời đàm tiếu của thiên hạ.
Chúng ta là những cá thể đ/ộc lập.
Chúng ta là những vì sao lấp lánh.
Chúng ta phải sống vì chính mình.
-Hết-
Trà trái cây thêm nho
Bình luận
Bình luận Facebook