Tôi xuyên vào sách, trở thành á/c nữ phá sản Lâm Thính. Hệ thống bắt tôi duy trì hình tượng tiểu thư đài các. Tôi đành phải bám lấy vị hôn phu lạnh lùng Trình Húc. Đi làm phải xe sang đưa đón, chăn ga phải lụa là, chỉ ăn cá đã lọc xươ/ng. Tôi tưởng hắn gh/ét tôi lắm. Khi hệ thống biến mất, tôi ngập ngừng định từ biệt. Chưa kịp mở lời, hắn đã nói: 'Biết rồi, túi hàng hiệu mới về đã m/ua xong. Không đi nổi nữa? Mới có mấy bước? Thôi được, lên đây anh cõng.'
1
Tôi xuyên thành Lâm Thính - á/c nữ phụ có hôn ước với nam phụ Trình Húc. Sau khi nhà phá sản, bị hệ thống ép giữ hình tượng công chúa đỏng đảnh. Đứng trước căn phòng trọ tồi tàn, tôi đành tìm đến biệt thự của Trình Húc.
Trình Húc mở cửa với gương mặt lạnh băng, định đóng sầm cửa lại. Tôi vội ôm ch/ặt chân hắn van xin: 'Cậu nuôi tôi đi! Tôi sẽ không phiền phức đâu!' Nhờ lôi bố mẹ hai bên ra, cuối cùng hắn miễn cưỡng cho tôi ở lại.
2
Khi thấy bộ chăn ga cotton, hệ thống cảnh báo: 'Vi phạm nhân vật'. Tôi đành mếu máo: 'Chăn này không phải lụa, tôi không ngủ được'. Trình Húc ném lại câu 'Không ngủ thì ra ngoài' rồi bỏ đi.
Đêm khuya, uống xong ly sữa nóng đúng chuẩn công chúa, da tôi nổi đầy mẩn đỏ. Hệ thống thông báo: 'Hình ph/ạt đấy'. Tôi gõ cửa phòng Trình Húc, khoe cánh tay đỏ ửng: 'Xem này! Tôi không nói dối đâu!'
Bình luận
Bình luận Facebook